Mật ngôn 7- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MẬT NGÔN 7
Ngôi đền bốc cháy
Từ đống hoang tàn những dòng não chảy ra
Thấm sâu vào lòng đất
Và từ đất vẳng lên chuỗi tiếng khóc
Dưới ánh chiều đỏ bầm
Những đôi mắt dõi tìm nhau
Giữa bạt ngàn ký tự ma quái
Bầy kiến hoảng hốt trốn chạy khỏi quê hương mình.
Những đứa trẻ đang cố leo lên chiếc thang dây vô hình
Với chiếc cọ bằng máu chúng vẽ bức họa thiên đường
Trong tử cung của những bà mẹ những bào thai chết lưu
Những người đàn ông cầm trên tay hộp sọ rạn nứt
Đi về phía nghĩa trang lịch sử
Đêm thở ra triệu vòng xoáy !
Trương Đình Phượng
0 Comment: