Mật ngôn 1- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MẬT NGÔN 1
1.
Mỗi kẻ ác được xướng danh
như một bài thơ độc đáo
và những tay thiện lương
là một con cừu
đứng chen nhau chờ đến lượt xén lông
chúng ta đã cố chờ một mùa xuân ngập nắng
nhưng mà người ta đã nhai mất bình minh
Mỗi kẻ ác được xướng danh
như một bài thơ độc đáo
và những tay thiện lương
là một con cừu
đứng chen nhau chờ đến lượt xén lông
chúng ta đã cố chờ một mùa xuân ngập nắng
nhưng mà người ta đã nhai mất bình minh
2.
từ những khoang miệng
lần lượt chui ra từng sợi xích
chúng ngoe nguẩy như bầy rằn đói
lao về phía bầy người ngơ ngáo dưới pháp trường
sự thật quỳ dưới ngọn đao dối trá
câm nín chờ giờ hành quyết
mặt trời chân lý như người đàn bà băng huyết
bốn ngàn năm sảy thai
không mảy may tiếng khóc tiếc thương.
từ những khoang miệng
lần lượt chui ra từng sợi xích
chúng ngoe nguẩy như bầy rằn đói
lao về phía bầy người ngơ ngáo dưới pháp trường
sự thật quỳ dưới ngọn đao dối trá
câm nín chờ giờ hành quyết
mặt trời chân lý như người đàn bà băng huyết
bốn ngàn năm sảy thai
không mảy may tiếng khóc tiếc thương.
3.
em yêu
ngày mai chúng ta sẽ về đâu
mùa đông còn kéo dài
có lẽ là vô tận
chúng ta đã cố chờ
một mùa xuân ngập nắng
nhưng mà
người ta đã nhai mất bình minh
như nhai chiếc bóng khát vọng của mình.
Trương Đình Phượng
em yêu
ngày mai chúng ta sẽ về đâu
mùa đông còn kéo dài
có lẽ là vô tận
chúng ta đã cố chờ
một mùa xuân ngập nắng
nhưng mà
người ta đã nhai mất bình minh
như nhai chiếc bóng khát vọng của mình.
Trương Đình Phượng
0 Comment: