Mật ngôn 10- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MẬT NGÔN 10
Trong sắc đỏ của loài hoa cuối
mùa tận hiến
tôi thấy những xác nắng
ngủ quên trên viền trí tưởng
bị bào mòn
trên đồng cỏ thân tàn ma dại
lúc hoàng hôn
bầm thẫm khát khao
những con cừu be be
theo tiếng bầy đàn
như những cung đàn thảm não
lặng câm trôi qua những chân cỏ
ung thư
bị tiêu hóa bởi dịch vị đêm
mông muội.
Trong sắc đỏ của loài hoa cuối
mùa tận hiến
tôi thấy những xác nắng
ngủ quên trên viền trí tưởng
bị bào mòn
trên đồng cỏ thân tàn ma dại
lúc hoàng hôn
bầm thẫm khát khao
những con cừu be be
theo tiếng bầy đàn
như những cung đàn thảm não
lặng câm trôi qua những chân cỏ
ung thư
bị tiêu hóa bởi dịch vị đêm
mông muội.
những cánh sao bị giam cầm
trên những toa tàu chất đầy hàng hóa
sương khói tương lai
được nhập lẩu từ miền đất ma quỷ
trên những toa tàu chất đầy hàng hóa
sương khói tương lai
được nhập lẩu từ miền đất ma quỷ
trên những con đường nhợt nhạt
tôi thấy những người đàn bà
mặc hoài chiếc áo nực nồng mồ hôi khốn khổ
như những bà mẹ những người chị đã mặc suốt bốn ngàn năm
thăng trầm dâu bể
từ những cánh môi queo quắp bình minh
bật ra những lời rao ứa máu
"gian truân nào, ai mua gian truân đê"
Trương Đình Phượng
tôi thấy những người đàn bà
mặc hoài chiếc áo nực nồng mồ hôi khốn khổ
như những bà mẹ những người chị đã mặc suốt bốn ngàn năm
thăng trầm dâu bể
từ những cánh môi queo quắp bình minh
bật ra những lời rao ứa máu
"gian truân nào, ai mua gian truân đê"
Trương Đình Phượng
0 Comment: