Những con đường vàng hoa điệp- Huy Uyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHỮNG CON ĐƯỜNG VÀNG HOA ĐIỆP
Em bỏ đi đâu mang tiếc nhớ
Sáng ngủ dậy trên cao rừng hoa vàng
Những con đường Sài-Gòn bông điệp
Những tháng ngày bâng khuâng .
Dọc theo đường Nguyễn-Thị-Minh-Khai
Mưa bay cùng trời trở gió
Phố người đắm say
Em ngẩn ngơ mùa xưa hoa nở .
Trưa ai theo chân em bước
Lắt lay cỏ biếc bên thềm
Mây trời xanh màu xanh ngắt
Hồ như chiều trôi hai mắt em
Sáng ngủ dậy trên cao rừng hoa vàng
Những con đường Sài-Gòn bông điệp
Những tháng ngày bâng khuâng .
Dọc theo đường Nguyễn-Thị-Minh-Khai
Mưa bay cùng trời trở gió
Phố người đắm say
Em ngẩn ngơ mùa xưa hoa nở .
Trưa ai theo chân em bước
Lắt lay cỏ biếc bên thềm
Mây trời xanh màu xanh ngắt
Hồ như chiều trôi hai mắt em
Ký-ức xao trôi ngày xưa
Ngập ngừng đậu tim người không nói
Sài-Gòn ngày tháng đi về
Chiều qua Thủ-Thiêm sao quá vội .
Em đắm chờ hoa điệp nở
Sài-Gòn không hạ-thu-đông
Tháng ba vàng mùa tháng sáu
Hái tặng cho nhau mối tình .
Năm ấy cuối mùa xa em
Để Sài-Gòn hoa thôi vàng thêm nữa
Nỗi nhớ chạy quanh đi tìm
Mắt em thoáng buồn sau cửa sổ
(Sài-Gòn theo em nỗi nhớ
Kể từ dạo ấy xa người )
Huy Uyên
Ngập ngừng đậu tim người không nói
Sài-Gòn ngày tháng đi về
Chiều qua Thủ-Thiêm sao quá vội .
Em đắm chờ hoa điệp nở
Sài-Gòn không hạ-thu-đông
Tháng ba vàng mùa tháng sáu
Hái tặng cho nhau mối tình .
Năm ấy cuối mùa xa em
Để Sài-Gòn hoa thôi vàng thêm nữa
Nỗi nhớ chạy quanh đi tìm
Mắt em thoáng buồn sau cửa sổ
(Sài-Gòn theo em nỗi nhớ
Kể từ dạo ấy xa người )
Huy Uyên
0 Comment: