Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Phôi pha (1)- Miền Ký Ức

Phôi pha


PHÔI PHA

Yêu một mình nên tình chết lặng câm
Đêm trở giấc... Tiếng kinh cầu xa vắng
Tháng bảy mưa... ướt lòng người thầm lặng
Ai có về... ru lại giấc mơ tôi

Từ bao giờ ta đã bỏ cuộc vui
Ôm lòng đêm thương những ngày lộng gió
Khẽ gọi thôi rồi giật mình... chợt nhớ
Ta còn gì ngoài khúc hát dở dang

Hạ trở mình thương mấy kiếp lang thang
Người như cánh chim chìm vào quên lãng
Ta cũng nhốt tình xưa vào vô tận
Yêu thế nào ...xa... cũng sẽ phôi pha

Mai ta về ru ngủ giữa ngàn hoa
Giữa màu nắng giữa mưa mùa tháng 7
Khúc ái ân từ trăm năm... đã gãy
 Tiễn đưa người vào...ký ức trinh nguyên

Ta đi qua những ngày tháng muộn phiền
Mặc nhiên nhận vào đời mình như thế
Mặc nhiên hiểu cuộc tỉnh say - dâu bể
Mặc lòng mình thương cả những ngày mưa...

             Miền Ký Ức 01/07/2018

COMMENTS G+/FB:

1 Comments
  1. Tháng 7, từng cơn mưa rả rích, ai đang vương vấn chuyện tình thuở xa xôi, cảm thấy lòng mình chùng lại. Đi trong cơn mưa tháng 7 lạnh lùng, mưa lạnh ngoài trời và lạnh cả tâm hồn, hẳn cũng bâng khuâng, man mác buồn về một chuyện tình đã chìm vào quên lãng.
    " Ta cũng nhốt tình ta vào vô tận
    Yêu thế nào ...xa...cũng sẽ phôi pha "
    Bài thơ phôi pha đã để lại những cung bậc cảm xúc sâu lắng. Chúc mừng tác giả.

    ReplyDelete

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian