Thu mênh mang- Minh Triết
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THU MÊNH MANG
Thời gian lặng lẽ trôi. Ngày qua, tháng tới, rồi một mùa thu nữa lại về.Mùa thu trên cao nguyên với từng chiếc lá rơi xào xạc theo cơn gió, phủ khắp cả lối đi. Mùa thu về, đi qua nhà ai vào mỗi buổi chiều, ta được ngắm nhìn những chùm hoa lộc vừng tua tủa như buông mành trên không, sắc tím đỏ, lung linh giữa ánh đèn đêm, tỏa hương thơm ngào ngạt rồi rụng đầy sân mỗi sớm mai thức dậy.
Mùa thu về, phố núi vẫn còn những cơn mưa tưởng chừng không muốn ngưng. Mưa rả rích, dai dẳng, buồn như chuyện tình Ngưu Lang - Chức Nữ. Trong cơn mưa,đi lang thang trên phố, ta cũng bắt gặp những chùm hoa Hoàng hậu với màu tím thủy chung, quyến rủ, ban hương sắc, làm đẹp thêm cuộc sống, để rồi rơi rụng cho những chùm hoa sau tiếp nối, rực rỡ cho đến cuối mùa thu.
Mùa thu về miên man với những tình cảm đầu đời của tuổi mới lớn, vừa mới biết yêu, không đủ sức thăng hoa cho cuộc sống lứa đôi. Thường thì mối tình đầu cho ta nhiều ước mơ đẹp.Tình yêu thuở đầu đời ngọt ngào như hương vị mật. Tình yêu của thời son trẻ cũng rất nồng nàn, đắm say nhưng chỉ chút giận hờn vu vơ cũng dễ tan vỡ, nỗi day dứt cứ theo ta mãi. Nhất là không còn tin tức về nhau.
Trong mỗi chúng ta, có lẽ không ai không có một hình bóng nào đó của tuổi học trò giữ mãi trong tim. Năm tháng dần trôi,cuộc sống bận rộn, qua bao nhiêu biến cố đắng cay của cuộc đời, tưởng rằng quên nhưng tình cờ gặp lại, hình ảnh ấy bừng sống như một vệt sáng khó phai mờ mà Thi sĩ Thế Lữ đã viết " Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy / ngàn năm hồ dễ đã ai quên "
Mùa thu đã về.Trong những ngày đầu tháng tám, trời tạm ngưng mưa, có những ánh nắng hanh vàng, thời tiết se se lạnh.Lòng tôi cảm thấy dạt dào cảm xúc khi nhìn giàn phong lan nhà mình có vài loại hoa đang khoe sắc.Ngoài kia từng cơn gió hiu hiu cho những chiếc lá vàng rơi...
Thời gian lặng lẽ trôi. Ngày qua, tháng tới, rồi một mùa thu nữa lại về.Mùa thu trên cao nguyên với từng chiếc lá rơi xào xạc theo cơn gió, phủ khắp cả lối đi. Mùa thu về, đi qua nhà ai vào mỗi buổi chiều, ta được ngắm nhìn những chùm hoa lộc vừng tua tủa như buông mành trên không, sắc tím đỏ, lung linh giữa ánh đèn đêm, tỏa hương thơm ngào ngạt rồi rụng đầy sân mỗi sớm mai thức dậy.
Mùa thu về, phố núi vẫn còn những cơn mưa tưởng chừng không muốn ngưng. Mưa rả rích, dai dẳng, buồn như chuyện tình Ngưu Lang - Chức Nữ. Trong cơn mưa,đi lang thang trên phố, ta cũng bắt gặp những chùm hoa Hoàng hậu với màu tím thủy chung, quyến rủ, ban hương sắc, làm đẹp thêm cuộc sống, để rồi rơi rụng cho những chùm hoa sau tiếp nối, rực rỡ cho đến cuối mùa thu.
Mùa thu về miên man với những tình cảm đầu đời của tuổi mới lớn, vừa mới biết yêu, không đủ sức thăng hoa cho cuộc sống lứa đôi. Thường thì mối tình đầu cho ta nhiều ước mơ đẹp.Tình yêu thuở đầu đời ngọt ngào như hương vị mật. Tình yêu của thời son trẻ cũng rất nồng nàn, đắm say nhưng chỉ chút giận hờn vu vơ cũng dễ tan vỡ, nỗi day dứt cứ theo ta mãi. Nhất là không còn tin tức về nhau.
Trong mỗi chúng ta, có lẽ không ai không có một hình bóng nào đó của tuổi học trò giữ mãi trong tim. Năm tháng dần trôi,cuộc sống bận rộn, qua bao nhiêu biến cố đắng cay của cuộc đời, tưởng rằng quên nhưng tình cờ gặp lại, hình ảnh ấy bừng sống như một vệt sáng khó phai mờ mà Thi sĩ Thế Lữ đã viết " Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy / ngàn năm hồ dễ đã ai quên "
Mùa thu đã về.Trong những ngày đầu tháng tám, trời tạm ngưng mưa, có những ánh nắng hanh vàng, thời tiết se se lạnh.Lòng tôi cảm thấy dạt dào cảm xúc khi nhìn giàn phong lan nhà mình có vài loại hoa đang khoe sắc.Ngoài kia từng cơn gió hiu hiu cho những chiếc lá vàng rơi...
Lá vàng rơi rụng báo thu sang
Lỗi nhịp tình yêu một phím đàn
Giã biệt người đi duyên hạnh phúc
Chia ly kẻ ở số cơ hàn
Xuân xanh rực rỡ hương nồng thắm
Tóc bạc dần vơi nét dịu dàng
Một đóa hoa xinh vương vấn mãi
Muôn vàn nỗi nhớ cứ mênh mang.
Minh Triết
0 Comment: