Bàn tay yêu thương- Sông Cửu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BÀN TAY YÊU THUƠNG
Tại trường cấp hai phố núi
Vào tiết học vẽ ngoài trời
Đề tài tự do trao đổi
Ký họa những món đồ chơi
Tranh nào điểm cao màu nổi
Cô thưởng một cội lan rừng
Cả lớp bàn tán reo mừng
Cô giáo nghĩ thầm ước lệ
Hôm nay sẽ nhiều em vẽ
Búp bê - thỏ trắng - gấu bông
Nhưng đến cuối giờ vẽ xong
Có một tấm hình trông lạ…
Cô giáo ra hiệu…tất cả
Chú ý bức vẽ “Bàn Tay"
Mỗi em trình bày lượng giá
Ý nghĩa tranh lạ nói gì?
Hình thể tả bàn tay ai
Con gái - con trai - xấu - đẹp?
Vào tiết học vẽ ngoài trời
Đề tài tự do trao đổi
Ký họa những món đồ chơi
Tranh nào điểm cao màu nổi
Cô thưởng một cội lan rừng
Cả lớp bàn tán reo mừng
Cô giáo nghĩ thầm ước lệ
Hôm nay sẽ nhiều em vẽ
Búp bê - thỏ trắng - gấu bông
Nhưng đến cuối giờ vẽ xong
Có một tấm hình trông lạ…
Cô giáo ra hiệu…tất cả
Chú ý bức vẽ “Bàn Tay"
Mỗi em trình bày lượng giá
Ý nghĩa tranh lạ nói gì?
Hình thể tả bàn tay ai
Con gái - con trai - xấu - đẹp?
Đứa nói: tay cô thợ dệt
Trò bảo: là người làm nương
Nam phỏng: Cườm thon… Con trai…
Nữ đoán: Ngón dài … Con gái
Cô giáo mĩm cười ra hiệu
“Xin mời tác giả trả lời!”
Một em bước tới rụt rè
Đảo mắt nhìn quanh nói khẻ
Thưa cô bức tranh em vẽ
Thì …là… “Bàn Tay Của Cô”
Bàn tay… dìu em trong mưa
Bàn tay… đưa em vượt dốc
Thằng bé bỗng nhiên bật khóc
Sợ vẽ trật đề… Cô buồn!
Nhìn cậu học sinh Hơ-mong
Cô giáo chạnh lòng nhớ lại
Mỗi ngày đi đến lớp dạy
Cô đều dắt em qua đèo
Vì bởi cơ chân em teo
Nhà nghèo neo đơn khuyết tật
Em nói: Ít sợ khó cực
Chỉ thèm cái chữ nhiều hơn…
Cô dìu “tác giả” đứng lên
Toàn lớp vỗ tay đồng loạt
Hoan nghinh bức hình vẽ đẹp
Có tên “Bàn Tay Yêu Thương” !
Sông Cửu
Trò bảo: là người làm nương
Nam phỏng: Cườm thon… Con trai…
Nữ đoán: Ngón dài … Con gái
Cô giáo mĩm cười ra hiệu
“Xin mời tác giả trả lời!”
Một em bước tới rụt rè
Đảo mắt nhìn quanh nói khẻ
Thưa cô bức tranh em vẽ
Thì …là… “Bàn Tay Của Cô”
Bàn tay… dìu em trong mưa
Bàn tay… đưa em vượt dốc
Thằng bé bỗng nhiên bật khóc
Sợ vẽ trật đề… Cô buồn!
Nhìn cậu học sinh Hơ-mong
Cô giáo chạnh lòng nhớ lại
Mỗi ngày đi đến lớp dạy
Cô đều dắt em qua đèo
Vì bởi cơ chân em teo
Nhà nghèo neo đơn khuyết tật
Em nói: Ít sợ khó cực
Chỉ thèm cái chữ nhiều hơn…
Cô dìu “tác giả” đứng lên
Toàn lớp vỗ tay đồng loạt
Hoan nghinh bức hình vẽ đẹp
Có tên “Bàn Tay Yêu Thương” !
Sông Cửu
0 Comment: