Thơ tình lục bát 2018: Rạ rơm 1& 2- Lê Kim Thượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THƠ TÌNH LỤC BÁT 2018: RẠ RƠM 1& 2
1.
Người về, ngồi chiếc đò ngang
Qua sông thả hết gian nan, phiêu bồng
Chiều nghiêng đổ nắng qua sông
Ánh vàng lấp loáng, mênh mông sóng triều
Người về tìm chút hương yêu
Bên bờ sông cũ, nắng chiều nhẹ buông
Nước xuôi, nước có nhớ nguồn
Trôi theo dòng nước nụ buồn lặng trôi...
Chiều hoang loang tím lên đồi
Trăng đêm khẻ đến, mây trời về đâu?
Chùa quê trầm mặc đêm thâu
Trăng lồng bóng Hạc, Long chầu... tịch liêu
Hương trầm Bái Điện phiêu phiêu
Chung Lầu thả tiếng tiêu diêu bềnh bồng...
Bếp nghèo sưởi ấm đêm Đông
Nửa khuya gió Bấc lạnh lòng nhớ nhung
Gió lùa mái lá rung rung
Đèn chong hiu hắt, mông lung vô thường
Ấm nồng vách đất ủ hương
Cửa Sài trăng xế, thân thương gió luồng...
2.
Túi thơ, bầu rượu, tình suông
Niềm vui đi mất, nỗi buồn nặng ôm
Thềm rêu khô ngọn gió Nồm
Tay nâng ly rượu, chiều hôm nhớ nhà
Chợt nghe tiếng ếch đồng xa
Võng đưa kẽo kẹt, tiếng ca điệu hò
Nhìn mưa nhớ một cánh cò
Sông gầy nước đục, bến đò người thân...
Quê nhà đợi bóng chinh nhân
Trăng xa tê tái, bến gần chờ anh
Chờ cho nón đội tơi vành
Cau già hóa lão, trầu xanh héo rồi
Chờ cho tới kiếp Luân Hồi
Đời thôi ghềnh thác, sóng dồi gian truân
Nỗi lòng xa xứ bâng khuâng
Đôi vai gánh nặng trầm luân cuộc đời
Bao năm... vật đổi, sao dời
Giữ lòng chung thủy, vẫn Người Rạ Rơm
Dù cho nặng nợ áo cơm
Giữ cho “Nghèo sạch... Rách thơm...” trọn đời...
Nha Trang, tháng 12. 2018
LÊ KIM THƯỢNG
-----------------------
“...” Ca dao
1.
Người về, ngồi chiếc đò ngang
Qua sông thả hết gian nan, phiêu bồng
Chiều nghiêng đổ nắng qua sông
Ánh vàng lấp loáng, mênh mông sóng triều
Người về tìm chút hương yêu
Bên bờ sông cũ, nắng chiều nhẹ buông
Nước xuôi, nước có nhớ nguồn
Trôi theo dòng nước nụ buồn lặng trôi...
Chiều hoang loang tím lên đồi
Trăng đêm khẻ đến, mây trời về đâu?
Chùa quê trầm mặc đêm thâu
Trăng lồng bóng Hạc, Long chầu... tịch liêu
Hương trầm Bái Điện phiêu phiêu
Chung Lầu thả tiếng tiêu diêu bềnh bồng...
Bếp nghèo sưởi ấm đêm Đông
Nửa khuya gió Bấc lạnh lòng nhớ nhung
Gió lùa mái lá rung rung
Đèn chong hiu hắt, mông lung vô thường
Ấm nồng vách đất ủ hương
Cửa Sài trăng xế, thân thương gió luồng...
2.
Túi thơ, bầu rượu, tình suông
Niềm vui đi mất, nỗi buồn nặng ôm
Thềm rêu khô ngọn gió Nồm
Tay nâng ly rượu, chiều hôm nhớ nhà
Chợt nghe tiếng ếch đồng xa
Võng đưa kẽo kẹt, tiếng ca điệu hò
Nhìn mưa nhớ một cánh cò
Sông gầy nước đục, bến đò người thân...
Quê nhà đợi bóng chinh nhân
Trăng xa tê tái, bến gần chờ anh
Chờ cho nón đội tơi vành
Cau già hóa lão, trầu xanh héo rồi
Chờ cho tới kiếp Luân Hồi
Đời thôi ghềnh thác, sóng dồi gian truân
Nỗi lòng xa xứ bâng khuâng
Đôi vai gánh nặng trầm luân cuộc đời
Bao năm... vật đổi, sao dời
Giữ lòng chung thủy, vẫn Người Rạ Rơm
Dù cho nặng nợ áo cơm
Giữ cho “Nghèo sạch... Rách thơm...” trọn đời...
Nha Trang, tháng 12. 2018
LÊ KIM THƯỢNG
“...” Ca dao
0 Comment: