Vĩnh biệt Mẹ- Hoa Nguyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VĨNH BIỆT MẸ
Đã khuya từ lòng đêm trú ngụ
Nghe ba mươi ken đặc màn đen
Có một vì sao làm ẩn dụ
Mẹ về đâu leo lét ánh đèn
Sương đã lạnh trên mắt trũng đêm vùi
Cơn trở bệnh khắc trong mẹ kém tươi
Ngỡ rằng ngày mai con trở lại
Trong từng ánh mặt lại hơn vui
Những viên thuốc đem mẹ chưa uống
Nghe chừng lạnh lẽo buổi chia ly
Từ đây vắng rồi khua ly muỗng
Mỗi lần thèm ngọt run tứ chi
Có một nụ cười mới ở đó
Mà từ thăm thẳm của khói nhang
Có mẹ về nằm chung ngăn đất
Giữa một bên cha cạnh em Trang
Mẹ về đó trên chiếc xe lăn
Trong từng cung bậc 9 nấc thang
Trong từng văng vẳng lời thơ vội
Và màu trăng trắng những khăn tang
Miếng cốt nhục chia năm xẻ bảy
Xa xôi trong tiếng kèn truy điệu
Từ không gian như những vợi vời
Bước qua cầu là dòng sông nước chảy
Cha Mẹ cùng em mình yên nghỉ.. !
hoa nguyên
Đã khuya từ lòng đêm trú ngụ
Nghe ba mươi ken đặc màn đen
Có một vì sao làm ẩn dụ
Mẹ về đâu leo lét ánh đèn
Sương đã lạnh trên mắt trũng đêm vùi
Cơn trở bệnh khắc trong mẹ kém tươi
Ngỡ rằng ngày mai con trở lại
Trong từng ánh mặt lại hơn vui
Những viên thuốc đem mẹ chưa uống
Nghe chừng lạnh lẽo buổi chia ly
Từ đây vắng rồi khua ly muỗng
Mỗi lần thèm ngọt run tứ chi
Có một nụ cười mới ở đó
Mà từ thăm thẳm của khói nhang
Có mẹ về nằm chung ngăn đất
Giữa một bên cha cạnh em Trang
Mẹ về đó trên chiếc xe lăn
Trong từng cung bậc 9 nấc thang
Trong từng văng vẳng lời thơ vội
Và màu trăng trắng những khăn tang
Miếng cốt nhục chia năm xẻ bảy
Xa xôi trong tiếng kèn truy điệu
Từ không gian như những vợi vời
Bước qua cầu là dòng sông nước chảy
Cha Mẹ cùng em mình yên nghỉ.. !
hoa nguyên
0 Comment: