Blouse trắng- Hà An
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BLOUSE TRẮNG
Chiều- qua khu bệnh viện
Thấy thanh vắng, tịnh yên
Trời chuyển sang màu tối
Nghe dạ quá bồi hồi
Một thời thường lặn lội
Nơi núi thẳm, rừng sâu
Gặp sơn lam, chướng khí
Nên ngã đổ bệnh đau
Lẻ loi trên giường bệnh
Không bóng dáng người thân
May gặp áo blouse trắng
Chăm sóc rất ân cần
Tình thân ngỡ tiền kiếp
Lòng hào hiệp bao la
Chăm sóc như người nhà
Đêm mệt nhoài thiếp ngủ
Bệnh lâu không đủ máu
Nàng hy sinh truyền cho
Cảm thông tim lệ nhỏ
Thương quá cô gái ơi
Chiều- qua khu bệnh viện
Thấy thanh vắng, tịnh yên
Trời chuyển sang màu tối
Nghe dạ quá bồi hồi
Một thời thường lặn lội
Nơi núi thẳm, rừng sâu
Gặp sơn lam, chướng khí
Nên ngã đổ bệnh đau
Lẻ loi trên giường bệnh
Không bóng dáng người thân
May gặp áo blouse trắng
Chăm sóc rất ân cần
Tình thân ngỡ tiền kiếp
Lòng hào hiệp bao la
Chăm sóc như người nhà
Đêm mệt nhoài thiếp ngủ
Bệnh lâu không đủ máu
Nàng hy sinh truyền cho
Cảm thông tim lệ nhỏ
Thương quá cô gái ơi
Tình yêu bỗng chợt tới
Trong ánh mắt không lời
Cách xa là mong đợi
Cuộc tình lên chơi vơi
Rồi một ngày đã đến
Đành phải xuất viện thôi
Chia tay với hôn môi
Hẹn nhau ngày trở lại
Nhưng bao mùa thay lá
Mãi trận mạc nơi xa
Quên đi nàng y tá
Tháng năm mòn mỏi chờ
Cho đến hôm trở lại
Tìm cô áo blouse xưa
Nàng vừa bước sang ngang
Lòng ta lắm ngỡ ngàng
Vì đan tâm hững hờ
Đánh mất mối tình thơ
Hạnh phúc tan mây khói
Nhoi nhói đau trong lòng
Đành thôi… ôi! Đành thôi
Hà An 24/5/2019
Trong ánh mắt không lời
Cách xa là mong đợi
Cuộc tình lên chơi vơi
Rồi một ngày đã đến
Đành phải xuất viện thôi
Chia tay với hôn môi
Hẹn nhau ngày trở lại
Nhưng bao mùa thay lá
Mãi trận mạc nơi xa
Quên đi nàng y tá
Tháng năm mòn mỏi chờ
Cho đến hôm trở lại
Tìm cô áo blouse xưa
Nàng vừa bước sang ngang
Lòng ta lắm ngỡ ngàng
Vì đan tâm hững hờ
Đánh mất mối tình thơ
Hạnh phúc tan mây khói
Nhoi nhói đau trong lòng
Đành thôi… ôi! Đành thôi
Hà An 24/5/2019
0 Comment: