Tình già- Bùi Bỗng Nhiên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TÌNH GIÀ
Em đi cũng vội như từng đến
Chưa kịp yêu thương đã muộn rồi!
Một con thuyền bao nhiêu là bến
Em có vội vàng cũng phải thôi...
Anh mới gặp em chưa kịp mừng
Tình già chậm chạp thêm ngập ngừng!
Một chút gì vui vừa tơ tưởng
Đã thành làn gió lạnh hơi sương...
Em cứ đi đi đừng ngại gì
Nhiều năm nhìn mãi cánh thiên di
Anh cũng mơ hồ nơi viễn xứ
Một người dạo ấy cũng ra đi...
Giờ thêm em nữa thành xa lắm
Ngày tháng còng lưng chở nỗi niềm
Nơi căn nhà nhỏ mình anh vẫn
Thơ thẩn vào ra chán lại nằm...
bùi bỗng nhiên
Em đi cũng vội như từng đến
Chưa kịp yêu thương đã muộn rồi!
Một con thuyền bao nhiêu là bến
Em có vội vàng cũng phải thôi...
Anh mới gặp em chưa kịp mừng
Tình già chậm chạp thêm ngập ngừng!
Một chút gì vui vừa tơ tưởng
Đã thành làn gió lạnh hơi sương...
Em cứ đi đi đừng ngại gì
Nhiều năm nhìn mãi cánh thiên di
Anh cũng mơ hồ nơi viễn xứ
Một người dạo ấy cũng ra đi...
Giờ thêm em nữa thành xa lắm
Ngày tháng còng lưng chở nỗi niềm
Nơi căn nhà nhỏ mình anh vẫn
Thơ thẩn vào ra chán lại nằm...
bùi bỗng nhiên
0 Comment: