Tự nhủ (1)- Trần Tiến
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TỰ NHỦ (1)
Tôi không mơ mộng cảnh giàu sang
Chức tước hư danh cũng chả màng
Trót mang cái nghiệp nghề viết lách
Trọn đời sống kiếp kẻ lang thang.
Vừa mới nơi này mai chốn nọ
Mừng chưa kịp tỏ buồn đã ló
Ghế chưa ấm chỗ đã vội dời
Việc cũ còn tồn ai liệu lo?
Khổ nhất, tội nhất cái thân nghèo
Bao nhiêu tai ương cứ bám theo
Tưởng qua dốc rồi hể hả hát
Ngờ đâu con thác dựng ngang đèo.
Vẫn biết nghề nào chả gian nan
Nhụt trí việc gì cũng dở dang
Tài sức lưng vốn mình hèn mọn
Đừng ham giành chỗ chốn quan trường.
Than thân trách phận với ai đây
Đường dài mới biết ngựa nào hay
Khi quyết xông pha vào rừng thẳm
Chớ ngại non cao với tuyết dày…
Hà Nội, Tháng 03 năm 2012
TRẦN TIẾN
Email: trantienkv20@gmail.com
Tôi không mơ mộng cảnh giàu sang
Chức tước hư danh cũng chả màng
Trót mang cái nghiệp nghề viết lách
Trọn đời sống kiếp kẻ lang thang.
Vừa mới nơi này mai chốn nọ
Mừng chưa kịp tỏ buồn đã ló
Ghế chưa ấm chỗ đã vội dời
Việc cũ còn tồn ai liệu lo?
Khổ nhất, tội nhất cái thân nghèo
Bao nhiêu tai ương cứ bám theo
Tưởng qua dốc rồi hể hả hát
Ngờ đâu con thác dựng ngang đèo.
Vẫn biết nghề nào chả gian nan
Nhụt trí việc gì cũng dở dang
Tài sức lưng vốn mình hèn mọn
Đừng ham giành chỗ chốn quan trường.
Than thân trách phận với ai đây
Đường dài mới biết ngựa nào hay
Khi quyết xông pha vào rừng thẳm
Chớ ngại non cao với tuyết dày…
Hà Nội, Tháng 03 năm 2012
TRẦN TIẾN
Email: trantienkv20@gmail.com
0 Comment: