Chiều cuối tuần- Tuyền Linh
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHIỀU CUỐI TUẦN
Chiều thứ bảy nghe nắng vàng reo nhẹ
Tưởng bước ai khe khẽ chạm đường quê
Nên vội vã mở cửa hồn hớn hở
Nào ngờ đâu gió thổi nẻo xa về
Con đường cũ đã quen bàn chân cũ
Ấy thế mà cũng lớ ngớ chiều nay
Lũ sỏi đá lại thầm thì ủ rũ
Chắc nhớ ai nên hồn đá hao gầy
Thời khắc nào cho đường quê gõ nhịp
Mắt tình nào nghiêng vành nón qua đây
Cầu Phong Thới biết có còn bắc nhịp
Cho ai qua đượm thắm sắc xuân đầy
Chiều nay bỗng nước sông như ngừng chảy
Hàng cây buồn mong ngóng bóng ai qua
Trong hy vọng có cái gì tuyệt vọng
Cây ngậm ngùi lá rụng… hóa lệ sa
Tuyền Linh
Chiều thứ bảy nghe nắng vàng reo nhẹ
Tưởng bước ai khe khẽ chạm đường quê
Nên vội vã mở cửa hồn hớn hở
Nào ngờ đâu gió thổi nẻo xa về
Con đường cũ đã quen bàn chân cũ
Ấy thế mà cũng lớ ngớ chiều nay
Lũ sỏi đá lại thầm thì ủ rũ
Chắc nhớ ai nên hồn đá hao gầy
Thời khắc nào cho đường quê gõ nhịp
Mắt tình nào nghiêng vành nón qua đây
Cầu Phong Thới biết có còn bắc nhịp
Cho ai qua đượm thắm sắc xuân đầy
Chiều nay bỗng nước sông như ngừng chảy
Hàng cây buồn mong ngóng bóng ai qua
Trong hy vọng có cái gì tuyệt vọng
Cây ngậm ngùi lá rụng… hóa lệ sa
Tuyền Linh
0 Comment: