Dấu tình sầu- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
DẤU TÌNH SẦU
Ta vo tròn nỗi nhớ ở trên tay
Đem chao chát gửi vào miền ngược nắng
Những ngày xưa thoáng trôi trong thinh lặng
Đông dùng dằng giữa hai nẻo thực mơ
Ta còn ai mà lặng lẽ đợi chờ
Đêm sương lạnh con mèo già thổn thức
Có đau chăng mà nhói nơi lồng ngực
Bàn tay gầy xua chát đắng đi hoang
Đông đã về heo hút ánh trăng loang
Ai nức nở mà màn đêm ướt sũng
Nhớ rất nhớ lại vờ như hờ hững
Vứt sợi tình rồi lại tiếc cơn mê
Người quay lưng đứt đoạn mảnh trăng thề
Ta hấp hối... đêm tàn trong cô tịch
Giới hạn nào giữa những điều được mất
Nghiêng nghiêng mùa...phai nhạt dấu tình xưa
Miền Ký Ức
Ta vo tròn nỗi nhớ ở trên tay
Đem chao chát gửi vào miền ngược nắng
Những ngày xưa thoáng trôi trong thinh lặng
Đông dùng dằng giữa hai nẻo thực mơ
Ta còn ai mà lặng lẽ đợi chờ
Đêm sương lạnh con mèo già thổn thức
Có đau chăng mà nhói nơi lồng ngực
Bàn tay gầy xua chát đắng đi hoang
Đông đã về heo hút ánh trăng loang
Ai nức nở mà màn đêm ướt sũng
Nhớ rất nhớ lại vờ như hờ hững
Vứt sợi tình rồi lại tiếc cơn mê
Người quay lưng đứt đoạn mảnh trăng thề
Ta hấp hối... đêm tàn trong cô tịch
Giới hạn nào giữa những điều được mất
Nghiêng nghiêng mùa...phai nhạt dấu tình xưa
Miền Ký Ức
0 Comment: