Cánh thư tàn- Thủy Điền
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CÁNH THƯ TÀN
Em ngã qụy trước ngọn đèn dầu hoả
Khi thư tình đã nhạt nhẽo yêu thương
Những vòng co là những nỗi đoạn trường
Đang phù phiếm bằng lưỡi, môi trốn thoát
Mắt lệ đổ, vầng trán ngà đẫm toát
Ngọn đèn nào sưởi ấm vết thương đau
Những dòng thư là những khúc nghẹn ngào
Vây, xiết chặt con tim non nhỏ bé
Giữa thanh vắng, đèn khuya trong lặng lẽ
Xếp thư tàn, cúi mặt. Hỏi màn đêm ?
Đời vội nhanh, gây nhiều nỗi ưu phiền
Như cút bắt giữa trưa hè nắng cháy
Em ngã qụy như thiêu thân khờ dại
Trước ánh đèn khoảnh khắc, một tình yêu.
Thủy Điền
19-10-2019
Em ngã qụy trước ngọn đèn dầu hoả
Khi thư tình đã nhạt nhẽo yêu thương
Những vòng co là những nỗi đoạn trường
Đang phù phiếm bằng lưỡi, môi trốn thoát
Mắt lệ đổ, vầng trán ngà đẫm toát
Ngọn đèn nào sưởi ấm vết thương đau
Những dòng thư là những khúc nghẹn ngào
Vây, xiết chặt con tim non nhỏ bé
Giữa thanh vắng, đèn khuya trong lặng lẽ
Xếp thư tàn, cúi mặt. Hỏi màn đêm ?
Đời vội nhanh, gây nhiều nỗi ưu phiền
Như cút bắt giữa trưa hè nắng cháy
Em ngã qụy như thiêu thân khờ dại
Trước ánh đèn khoảnh khắc, một tình yêu.
Thủy Điền
19-10-2019
0 Comment: