Mẹ tôi- Xuân Môn
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MẸ TÔI!
(Tưởng nhớ Mẹ ngày 8/3)
Một vai hai gánh nhà chồng
Nắng mưa bạc phếch má hồng răng đen
Mẹ tôi sướng lạ khổ quen
Làm: dâu, vợ, mẹ, tớ quèn, chủ lo
Thân leo không dậu phải bò
Khéo ăn no mắt, khéo co ấm lòng
Bới “không”, cào "có thể"… hòng*
Mót bằng được “có”… trong không có gì
Gà không biết sớm mẹ đi
Chỉ cha, con rõ mẹ khi nào về
Che trời méo cả nón mê
Đội sao cũng lệch nghiêng về phía con
Dành chồng con hết đẹp ngon
Mẹ đồ vá mặc thức còn thừa ăn
Quá “mười tư” chẳng có rằm
Nhả bao tơ trả kiếm tằm… mẹ ơi!
“Cá chuối đắm đuối…”** cả đời
Cho đầy con, mẹ chắt vơi cạn mình
Không còn gì để hi sinh
Lo con báo đáp ân tình… - Mẹ “đi”!
Tháng 3/2020
Xuân Môn
*: Muốn và cố thực hiện được điều biết là rất khó, thậm chí không thể
**: thành ngữ: “Cá chuối đắm đuối vì con”.
0 Comment: