Tháng Ba và em- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THÁNG BA VÀ EM...
Tháng Ba gọi em về trên những bậc thềm loang
Cội mai già trầm mặc như cố níu mùa xuân vội vã
Cánh én chao bay về vùng trời xa lạ
Quên mất ngày đầy sắc của thềm xuân
Tháng Ba gọi em về với vạt nắng bâng khuâng
Với sắc đỏ rợp trời hoa gạo nở
Như khắc khoải mong chờ nhung nhớ
Một vùng cổ tích thật mong manh
Tháng Ba gọi em về với bầu trời rất xanh
Con chim sẻ bay hoang rồi nhận ra mình lẻ bạn
Nó gọi tìm khàn hơi trong ánh chiều chập choạng
Rồi rã rời đôi cánh bạt trời nghiêng
Tháng Ba đợi em về trong nỗi nhớ rất riêng
Man mác thôi gợn chút sầu cô tịch
Em đã quen với những đêm tĩnh mịch
Với riêng mình..nhặt nhạnh tiếng thời gian
Tháng Ba gọi em về trên những bậc thềm loang
Cội mai già trầm mặc như cố níu mùa xuân vội vã
Cánh én chao bay về vùng trời xa lạ
Quên mất ngày đầy sắc của thềm xuân
Tháng Ba gọi em về với vạt nắng bâng khuâng
Với sắc đỏ rợp trời hoa gạo nở
Như khắc khoải mong chờ nhung nhớ
Một vùng cổ tích thật mong manh
Tháng Ba gọi em về với bầu trời rất xanh
Con chim sẻ bay hoang rồi nhận ra mình lẻ bạn
Nó gọi tìm khàn hơi trong ánh chiều chập choạng
Rồi rã rời đôi cánh bạt trời nghiêng
Tháng Ba đợi em về trong nỗi nhớ rất riêng
Man mác thôi gợn chút sầu cô tịch
Em đã quen với những đêm tĩnh mịch
Với riêng mình..nhặt nhạnh tiếng thời gian
Em đã quen với những lúc thả hồn lang thang
Nhặt tìm dư âm của ngày tinh khôi đầy nắng
Cơn mưa ngang ướt nhoà không gian tĩnh lặng
Giọt giọt vỡ oà... và như thế xa nhau
Tháng Ba xua em về trong cả giấc chiêm bao
Chỉ có gió có mây và lá vàng phủ mờ kỷ niệm
Con phố thân quen hóa rêu phong cổ kính
Như ký ức buồn cũng hóa khói sương phải
Rồi ta cũng thành xa lạ với tên ai
Với yêu thương đã từng vụt mất
Tháng Ba ơi ru ta bình yên trọn giấc
Đêm nồng nàn không day dứt trở trăn...
Miền Ký Ức
Nhặt tìm dư âm của ngày tinh khôi đầy nắng
Cơn mưa ngang ướt nhoà không gian tĩnh lặng
Giọt giọt vỡ oà... và như thế xa nhau
Tháng Ba xua em về trong cả giấc chiêm bao
Chỉ có gió có mây và lá vàng phủ mờ kỷ niệm
Con phố thân quen hóa rêu phong cổ kính
Như ký ức buồn cũng hóa khói sương phải
Rồi ta cũng thành xa lạ với tên ai
Với yêu thương đã từng vụt mất
Tháng Ba ơi ru ta bình yên trọn giấc
Đêm nồng nàn không day dứt trở trăn...
Miền Ký Ức
0 Comment: