Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Gió sẽ mang tình ta bay muôn phương- Phạm Ngọc Thái

Gió sẽ mang tình ta bay muôn phương


GIÓ SẼ MANG TÌNH TA BAY MUÔN PHƯƠNG

Anh hôn em, hôn mãi chẳng muốn thôi
Em lại muốn gửi tình theo cơn gió
Gió mang tình đi muôn phương: Em bảo thế !
Người đàn bà đẹp như bông hoa tươi.

Có một buổi cùng anh giữa đất trời
Em lại hỏi: Em phải nằm bên nào, anh nhỉ ?
Ở bên trái thì thuận hơn, anh ạ !
Ôi, em của tôi. Thật đáng yêu, Cưng ơi !

Tình yêu em tựa thiên thai buổi sớm
Tâm hồn hương ngát nhụy hoa thơm
Anh đã qua sắp hết đời trần thế
Bỗng cháy rực trời... tuổi hoàng hôn...

Người đàn bà, nếu ta thiếu em
Như trời kia thiếu vòm xanh để sống
Em mới hoàn mỹ lòng khát vọng
Anh mang về đưa lên tận cung trăng...

Một mai kia trong thế giới vĩnh hằng
Có em bên... Nàng tiên sa hạ giới...
Kiếp vô thường là nơi ta tạm gửi
Nhớ giữ chặt anh mà theo tới chân mây

Có Đức Phật Như Lai với Bồ Tát... đón mời...
Ta sẽ có chỗ ngồi trên Đất Thánh
Hậu thế tưởng niệm ta. Đời ngưỡng vọng.
Đặt lên mồ em những đóa hoa thơm.

Là người tình chung thủy của thi nhân
Đốt ngọn lửa yêu trong tim anh... Buổi chiều tà lạnh giá...
Anh đền cho em cả biển tình anh đó !
Cùng trời xanh để em sống muôn năm.

Có thể một ngày !? Trên sông nước Tiền Giang
Gò Công quê em, đời xây đài kỷ niệm
Với bóng em bên anh, nụ cười trìu mến
Một tấm hình đẹp nhất giữa quê hương

Gió sẽ mang tình ta bay muôn phương...

                  Phạm Ngọc Thái

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian