Người đàn bà hiền hậu và thương- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NGƯỜI ĐÀN BÀ HIỀN HẬU VÀ THƯƠNG
Anh từng tha thiết yêu một thiếu phụ cũng ở quê em, vùng sông nước
Đã bao lần tình đến rồi tan
Người đàn bà hiền hậu và... thương
Em trắng trong như mảnh trăng ngà, nhô trên đỉnh núi.
Em nói với anh, chưa từng được yêu ai đắm đuối !
Ta có là tình cuối không em ?
Bản tình ca anh ấp ủ ngày đêm, giờ mới cất lên
Như tiếng chim trong vườn yêu... cao giọng hót.
Ôi, cuộc đời anh như một thiên tiểu thuyết
Tuổi hoàng hôn mà... Con tim đâu chịu ngủ yên
Liệu có mang được em theo, hết chặng đường thiên lý vô biên...
Cũng chẳng biết ? Dẫu lòng anh những muốn mình tha thiết.
Xin vá lại khung trời tình đã rách
Để em tôi được hạnh phúc tới muôn năm
Anh sẽ đền cho em cả cõi hồn anh
Nếu trái tim này, có thể vì em yêu đắm đuối.
Em à, đời ta đẹp và thênh thang biết mấy
Hà Nội chiều nay mưa mát rượi... sóng Hồ Tây...
Phạm Ngọc Thái
Anh từng tha thiết yêu một thiếu phụ cũng ở quê em, vùng sông nước
Đã bao lần tình đến rồi tan
Người đàn bà hiền hậu và... thương
Em trắng trong như mảnh trăng ngà, nhô trên đỉnh núi.
Em nói với anh, chưa từng được yêu ai đắm đuối !
Ta có là tình cuối không em ?
Bản tình ca anh ấp ủ ngày đêm, giờ mới cất lên
Như tiếng chim trong vườn yêu... cao giọng hót.
Ôi, cuộc đời anh như một thiên tiểu thuyết
Tuổi hoàng hôn mà... Con tim đâu chịu ngủ yên
Liệu có mang được em theo, hết chặng đường thiên lý vô biên...
Cũng chẳng biết ? Dẫu lòng anh những muốn mình tha thiết.
Xin vá lại khung trời tình đã rách
Để em tôi được hạnh phúc tới muôn năm
Anh sẽ đền cho em cả cõi hồn anh
Nếu trái tim này, có thể vì em yêu đắm đuối.
Em à, đời ta đẹp và thênh thang biết mấy
Hà Nội chiều nay mưa mát rượi... sóng Hồ Tây...
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: