Nhớ em- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHỚ EM
Anh nhớ em đất trời dường rung chuyển
Gió mây vần vũ suốt canh thâu
Em đi đâu ? Em về đâu ?
Có nghe con chim kêu… trên không trung cô lẻ ...
Xung quanh anh, sương mù giăng tứ phía
Xuân đến rồi. Trời se lạnh, bé yêu ơi !
Thăm thẳm trong mơ, em xa mãi trùng khơi
Bao giờ lại gặp nhau, để nối lời hẹn ước ?
Lời thề chúng mình, trước ban thờ Thánh Phật
- Em sẽ theo anh đến tận kiếp sau …
Anh vẫn yêu em dù có bạc đầu
Bỏ thành phố, về vui miền thôn dã
Hồn Chinh Phụ đứng giữa trời hóa đá
Anh đi vạn nẻo vẫn còn thương
Bờ bãi đời người, tình giữa quê hương
Nếu ta không nhau, chưa phải là đã sống.
Em nghe Tây Hồ đang cuộn sóng
Tiếng lòng anh réo rắt, vọng sao khuya…
Phạm Ngọc Thái
Anh nhớ em đất trời dường rung chuyển
Gió mây vần vũ suốt canh thâu
Em đi đâu ? Em về đâu ?
Có nghe con chim kêu… trên không trung cô lẻ ...
Xung quanh anh, sương mù giăng tứ phía
Xuân đến rồi. Trời se lạnh, bé yêu ơi !
Thăm thẳm trong mơ, em xa mãi trùng khơi
Bao giờ lại gặp nhau, để nối lời hẹn ước ?
Lời thề chúng mình, trước ban thờ Thánh Phật
- Em sẽ theo anh đến tận kiếp sau …
Anh vẫn yêu em dù có bạc đầu
Bỏ thành phố, về vui miền thôn dã
Hồn Chinh Phụ đứng giữa trời hóa đá
Anh đi vạn nẻo vẫn còn thương
Bờ bãi đời người, tình giữa quê hương
Nếu ta không nhau, chưa phải là đã sống.
Em nghe Tây Hồ đang cuộn sóng
Tiếng lòng anh réo rắt, vọng sao khuya…
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: