Tan chợ em về- Lê Thanh Hùng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TAN CHỢ EM VỀ
Ta thả hồn về một thuở rong chơi
Thấy cô Chiêm nữ qua cầu Bà Bốn
Với đôi mắt, chưa bao giờ lẫn lộn
Đôi mắt to tròn, thăm thẳm, đầy vơi ...
Giữa chợ đông, buông thả biết bao người
Lặng lẽ trôi, điều gì nhắn gửi
Trong tiếng vọng ngang chiều rười rượi
Bỗng tròn vang, trong vắt tiếng cười
Lối em về, làng Hậu Khoách xa xăm
Hàng dừa nghiêng nghiêng, mờ xanh chỉ dấu
Con chim khách kêu, không bay mà đậu
Chắc nhà em, chiều có khách đến thăm
Em vụng về đội rớt bó chùm ngây
Bên Long Hà, chuông lễ chiều đang điểm
Cơm chiều nay chỉ còn canh cà tím
Em cười đi, rồi nghe mẹ la rầy ...
Cánh đồng xa mờ giấu tuổi trẻ anh
Lang thang dọc ngang, những triền cát trắng
Tím ngắt hoàng hôn, góc đời trĩu nặng
Giọt đổ, bến bờ tiếng vọng quẩn quanh
Phố chợ Hòa Đa lặng lẽ lao xao
Còn nguyên đó, những ân tình năm cũ
Chung nỗi buồn vui, bao điều ẩn dụ
Nao tha chàlàn, băng ican tha tànào (*)
Đường em qua, bờ ruộng đứng lặng thinh
Cánh đồng lúa, nuột nà thì con gái
Có biết đâu, những điều gì rớt lại
Bóng nắng chao nghiêng, bóng nắng quen nhìn ...
Lê Thanh Hùng
--------------------------------Ta thả hồn về một thuở rong chơi
Thấy cô Chiêm nữ qua cầu Bà Bốn
Với đôi mắt, chưa bao giờ lẫn lộn
Đôi mắt to tròn, thăm thẳm, đầy vơi ...
Giữa chợ đông, buông thả biết bao người
Lặng lẽ trôi, điều gì nhắn gửi
Trong tiếng vọng ngang chiều rười rượi
Bỗng tròn vang, trong vắt tiếng cười
Lối em về, làng Hậu Khoách xa xăm
Hàng dừa nghiêng nghiêng, mờ xanh chỉ dấu
Con chim khách kêu, không bay mà đậu
Chắc nhà em, chiều có khách đến thăm
Em vụng về đội rớt bó chùm ngây
Bên Long Hà, chuông lễ chiều đang điểm
Cơm chiều nay chỉ còn canh cà tím
Em cười đi, rồi nghe mẹ la rầy ...
Cánh đồng xa mờ giấu tuổi trẻ anh
Lang thang dọc ngang, những triền cát trắng
Tím ngắt hoàng hôn, góc đời trĩu nặng
Giọt đổ, bến bờ tiếng vọng quẩn quanh
Phố chợ Hòa Đa lặng lẽ lao xao
Còn nguyên đó, những ân tình năm cũ
Chung nỗi buồn vui, bao điều ẩn dụ
Nao tha chàlàn, băng ican tha tànào (*)
Đường em qua, bờ ruộng đứng lặng thinh
Cánh đồng lúa, nuột nà thì con gái
Có biết đâu, những điều gì rớt lại
Bóng nắng chao nghiêng, bóng nắng quen nhìn ...
Lê Thanh Hùng
(*): Cùng đi chung một đường, ăn cá chung một bàu
0 Comment: