Thơ lòng anh gởi áng mây bay- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THƠ LÒNG ANH GỬI ÁNG MÂY BAY
Nửa đêm qua. Anh chợt thức, nhớ em !
Đọc thơ em không thể nào ngủ được
Em không muốn... Mà sao còn nhắc
Tới anh hoài ? Làm anh rối ruột gan
Dòng kỷ niệm chúng mình, mãi không quên
Bóng trúc đứng giữa trời xanh viễn vọng
Người khách ấy… Suốt cả đời phiêu lãng
Đến bên bờ sông nước. Ngóng đợi ai ?
Mây gió kia còn muốn quyện thành đôi
Dù trời đất xoay vần hay bão táp
Anh có ở tận miền xa lắc
Vẫn nhớ về... Khi em cũng chờ mong !
Nếu cưng làm người vợ thủy chung
Anh nguyện ở bên mãn tình, mãn kiếp
Dẫu cuộc đời vinh quang chói ngợp
Ấp ủ tim mình… hơi ấm của em thương…
Một mai kia… Nơi thế giới siêu hình
Anh hóa gió về ru trong giấc ngủ
Để sống cùng em từng hơi thở
Bài thơ lòng anh gửi áng mây bay
Phạm Ngọc Thái
Đọc thơ em không thể nào ngủ được
Em không muốn... Mà sao còn nhắc
Tới anh hoài ? Làm anh rối ruột gan
Dòng kỷ niệm chúng mình, mãi không quên
Bóng trúc đứng giữa trời xanh viễn vọng
Người khách ấy… Suốt cả đời phiêu lãng
Đến bên bờ sông nước. Ngóng đợi ai ?
Mây gió kia còn muốn quyện thành đôi
Dù trời đất xoay vần hay bão táp
Anh có ở tận miền xa lắc
Vẫn nhớ về... Khi em cũng chờ mong !
Nếu cưng làm người vợ thủy chung
Anh nguyện ở bên mãn tình, mãn kiếp
Dẫu cuộc đời vinh quang chói ngợp
Ấp ủ tim mình… hơi ấm của em thương…
Một mai kia… Nơi thế giới siêu hình
Anh hóa gió về ru trong giấc ngủ
Để sống cùng em từng hơi thở
Bài thơ lòng anh gửi áng mây bay
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: