Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Anh phải đi- Nguyễn Bích Vân

Anh phải đi

ANH PHẢI ĐI
(Tặng GSTS Nguyễn Lân Hiếu)

Anh phải đi ngay, miền Trung đã gọi
Em ở nhà chăm mẹ chăm con
Một chữ hiếu chưa trọn vẹn vuông tròn
Nhờ em gánh vác

Chuyến đi này khác những lần công tác
Có ngày đi nhưng chưa hẹn ngày về
Ở trong kia công việc bộn bề
Anh và các đồng nghiệp phải cùng nhau chia lửa

Con phải đi ngay không gần mẹ thêm được nữa
Mẹ uống hết chén thuốc này rồi ngủ thật ngon
Mẹ an tâm đừng lo lắng cho con
Bom đạn chiến trường mẹ con mình còn chẳng sợ

Bố phải lên đường rồi Bốc, An hãy nhớ
Thay bố chăm sóc ông bà
Giúp mẹ Quyên dọn dẹp cửa nhà
Có thời gian nhắn tin cho bố

Trời miền Trung đã không còn đổ lửa
Triệu trái tim chung nhịp đập tiến lên
Ngày hôm nay ca bệnh nặng không tăng thêm
Số nghi nhiễm không còn phi mã

Dòng sông Hương vẫn cuộn mình êm ả
Nước sông Hàn thôi dậy sóng bão dông
Trời Quảng Nam mát biếc xanh trong
Những nụ cười đã trở về rạng rỡ

Anh đã qua nhiều đêm không ngủ
Hồi hộp cùng tiếng máy ECMO
Nội khí quản đã rút được hay chưa?
Bệnh nhân nào có thể dừng thở máy?

Phòng hồi sức chiều nay không còn quá tải
Những ánh nhìn đầy hy vọng đã nhân lên
Cho một ngày mai những cuộc sống bình yên
Anh sẽ ở đây thêm nhiều ngày nữa

Con chưa về được ngay mẹ đừng chờ cửa
Dù con biết mẹ còn đau
Xong chiến dịch này con sẽ ở cùng mẹ thật lâu
Với những bữa cơm quây quần ấm áp

Em, hãy vững vàng cùng anh qua bão táp
Chuyển biến nào cũng về lại bình yên
Mẹ và em hãy giữ lửa thiêng
Sẽ quay về Hồ Gươm như hẹn
           
         Nguyễn Bích Vân- Hà nội 8/2020
              (Người gởi: Đào Duy An)

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian