Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Sỏi đá cũng biết đau- Miền Ký Ức

Sỏi đá cũng biết đau


SỎI ĐÁ CŨNG BIẾT ĐAU

Ta biến mình thành đá sỏi vô tri
Khóa tim lại sau một ngày giông tố
Để tiếng lòng ngủ yên trong... hơi thở
Quên muộn phiền, quên cả những ưu tư

Ta tưởng mình đã dứt khỏi phù du
Bước chông chênh qua miền dĩ vãng
Chẳng vấn vương cũng chẳng hề... lơ đãng
Sao một ngày hơi thở nặng nề...đau

Đá vô tri như nước chảy qua cầu
Đá hờ hững dẫu vết đau là thật
Đá nằm ngoan... không mơ về tiềm thức
Đá trở mình lặng lẽ với trăng thâu

Chợt một ngày đá lại thấy lòng đau
Vì ánh mắt vì nụ cười... man mác
Đá bừng lên bao nhớ thương khao khát
Rồi oằn mình uống lấy sự lẻ loi

Ta trách mình đã quá yếu mềm thôi
Không thể khiến con tim thành sỏi đá
Ngỡ cứng rắn nhìn cõi đời... xa lạ
Nhưng cuối cùng đá cũng biết yêu thương

Nhưng cuối cùng đá lại cứ vấn vương
Mơ giấc mơ về chân trời... ảo ảnh
Rồi nhận ra tất cả là giá lạnh
Mưa phủ mờ, cỏ cũng xót xa đưa

Rồi một ngày đá... sẽ chết trong mưa
Từng phiến lá rụng vàng buồn đưa tiễn
Đá sẽ ngủ trong lãng quên vĩnh viễn
không muộn phiền không khát giấc mơ... côi

           Miền Ký Ức- 25.06.2014

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian