Trà Giang, đêm tự tình- Phan Lan Hương
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TRÀ GIANG ĐÊM TỰ TÌNH
Ta lại về
Trà giang thương nhớ
nhạt nhòa đêm
lấp lánh sao trời
ánh điện vàng
lung linh mờ tỏ
dõi theo nhịp đời
hối hả sinh sôi
Ta lại về
ngắm dòng sông trôi
chuyện đời lan man
đắng cay nhiều số phận
ráng chiều buông
nhuộm màu tơ óng
xa xót tình người
đời phù vân
Dòng sông em
dòng sông anh
gợi nhớ trong ta
thời bình yên
lắng sâu miền ký ức
cánh diều chao nghiêng
câu ca dao mẹ hát
ru tình đời
tình người miên man
Ta lại về
bên em Trà giang
tìm lại chút hương xưa
khi chiều nghiêng bóng xế
lỡ bỏ quên
suốt quãng đời trai trẻ
để bây giờ
luôn khắc khoải
một dòng sông.
Phan Lan Hương
Ta lại về
Trà giang thương nhớ
nhạt nhòa đêm
lấp lánh sao trời
ánh điện vàng
lung linh mờ tỏ
dõi theo nhịp đời
hối hả sinh sôi
Ta lại về
ngắm dòng sông trôi
chuyện đời lan man
đắng cay nhiều số phận
ráng chiều buông
nhuộm màu tơ óng
xa xót tình người
đời phù vân
Dòng sông em
dòng sông anh
gợi nhớ trong ta
thời bình yên
lắng sâu miền ký ức
cánh diều chao nghiêng
câu ca dao mẹ hát
ru tình đời
tình người miên man
Ta lại về
bên em Trà giang
tìm lại chút hương xưa
khi chiều nghiêng bóng xế
lỡ bỏ quên
suốt quãng đời trai trẻ
để bây giờ
luôn khắc khoải
một dòng sông.
Phan Lan Hương
0 Comment: