Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Gọi trăng- Miền Ký Ức

Gọi trăng- Miền Ký Ức


GỌI TRĂNG

Trăng có về xây dùm ta nấm mộ
Giấu giọt sầu trong huyệt lạnh hoang liêu
Ta ôm trăng thỏa thích với sương chiều
Cười vang ngất cho hồn ta phiêu lãng

Trăng có về soi đời ta lơ đãng
Bên thềm nhà ta gục chết cô đơn
Hay trăng đi về chốn tủi hờn
Bỏ ta lại ôm lòng đêm khắc khoải

Trăng có về vốc từng tia vụng dại
Dáng ngọc ngà ngày đó đã dần phai
Còn lại chiêm bao với những tiếng thở dài
Ơi trăng hỡi bao giờ về trong mộng

Đêm nay thức, ta cùng trăng soi bóng
Phố thêm dài, đông thêm lạnh .....bờ vai
Ta ôm trăng, trăng khe khẽ thở dài
Ánh trăng dội vào đêm thêm buồn bã

Noel về, mùa gió đông ....lạnh giá
Hay lạnh hồn hay lạnh ánh trăng loang
Bản tình ca vang một góc giáo đường
Ta- trăng hỡi- hai linh hồn đoài độc

Trên trời cao trăng nằm soi một góc
Trãi ánh vàng, tô điểm thềm hoa
Vì đời ta mưa gió đã phủ nhòa
Nên lặng lẽ mơ về trăng ...bảng lảng 

Trăng ngoan nhé chờ bình minh hé rạng
Sáng mai hồng cho giấc ngủ ai ngon
Ngày mai đây hồn ta rã chẳng còn
Trăng nhớ nhé về dự tang ta đó

             Miền Ký Ức

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian