Không tình yêu sao gọi là cuộc sống- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHÔNG TÌNH YÊU SAO GỌI LÀ CUỘC SỐNG
Em không còn chung thủy với ta
Sao ta phải chung tình vì em nhỉ ?
Sống những tháng năm uổng phí
Ôm cái hình bóng hư không ...
Em bảo rằng, anh đã tuổi hoàng hôn
Em còn trẻ xuân xanh phơi phới
Giã từ anh, mặc trái tim đau nhói ?
Quyết trở về… dẫu kiếp đơn côi …
Anh thương em, dừng lại quá lâu rồi !
Cũng định thế, ngậm cười… không yêu nữa
Song sự sống mời chào, quyến rũ
Lại tự giam mình lặng lẽ, thở than ?
Con người cát bụi cả thôi em
Anh xế bóng... Nhưng tình như ngà ngọc
Em đã có mà không giữ được ?
Anh đi đây ! Hưởng hạnh phúc cuộc đời
Em thấy không, vũ trụ vẫn sinh sôi
Không có tình yêu, sao gọi là cuộc sống !?
Mọi triết lý đều trở nên trống rỗng
Khi đời ta thành bờ bãi hoang tàn
Em quấn lên tình một chiếc khăn tang
Rồi chôn vùi trong sầu thương, khốn khổ
Anh nghe tiếng từ bốn phương lộng gió
Dấn thân vào cuộc tình mới, để đam mê ...
Phạm Ngọc Thái
Sao ta phải chung tình vì em nhỉ ?
Sống những tháng năm uổng phí
Ôm cái hình bóng hư không ...
Em bảo rằng, anh đã tuổi hoàng hôn
Em còn trẻ xuân xanh phơi phới
Giã từ anh, mặc trái tim đau nhói ?
Quyết trở về… dẫu kiếp đơn côi …
Anh thương em, dừng lại quá lâu rồi !
Cũng định thế, ngậm cười… không yêu nữa
Song sự sống mời chào, quyến rũ
Lại tự giam mình lặng lẽ, thở than ?
Con người cát bụi cả thôi em
Anh xế bóng... Nhưng tình như ngà ngọc
Em đã có mà không giữ được ?
Anh đi đây ! Hưởng hạnh phúc cuộc đời
Em thấy không, vũ trụ vẫn sinh sôi
Không có tình yêu, sao gọi là cuộc sống !?
Mọi triết lý đều trở nên trống rỗng
Khi đời ta thành bờ bãi hoang tàn
Em quấn lên tình một chiếc khăn tang
Rồi chôn vùi trong sầu thương, khốn khổ
Anh nghe tiếng từ bốn phương lộng gió
Dấn thân vào cuộc tình mới, để đam mê ...
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: