Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Sugar daddy- Phan Nhật Bắc

SUGAR DADDY

Sân trường nhộn nhịp, sinh viên vừa trở lại sau kỳ hè. Nhìn con bé nhỏ bạn ăn diện sành điệu xuất hiện Lan không khỏi ganh tỵ. Con bé con một nhà đại gia trang bị những công nghệ mới nhất, đẹp như một người mẫu chuẩn mực thướt tha đi vào- nhìn lại mình quê mùa với cái điện thoại cùi bắp, áo quần xoàng xĩnh từ quê lên mới học xong năm thứ nhất Đại học. Lan chợt xót xa, bần thần nghĩ đến người mẹ dưới quê nhà tần tảo ruộng nương nuôi nàng ăn học. Tự nghĩ mình cũng thuộc loại gái đẹp chân dài tới nách, trắng bóc…nhưng nghèo quá.

- Ê Lan mày trầm tư gì đó ?

- À Trâm, tao đang nhớ đến quê

- Hè này mày không về sao mà nhớ ?

- Không về, đi tới đi lui tốn kém quá, mẹ tao không kham nổi. Đang tìm việc làm thời vụ nè

Trâm nhìn con nhỏ bạn nửa tỉnh nửa quê, nó đẹp thật, cỡ này mà bung ra khối cha mê mệt.

- Lan, mày muốn có sugar daddy không?

- là sao ?

- Mày không biết tiếng Anh à

- biết chứ nhưng để làm gì ?

- Thì để moi tiền và được cưng, nâng như trứng hứng như hoa

- Tao không bao giờ nghĩ đến và an phận với hiện có.

- Mày quê quá. Đây là xu hướng hiện thực, vừa enjoy vừa có tiền đủ hết. Trên thế gian này chỉ có cha nuôi là đem đến cho mình những niềm vui và đam mê mà tuổi trẻ cần có. Mày đẹp như một diễn viên, không tận dụng nhan sắc thì phí đi. Như tao nè

Sugar daddy- Phan Nhật Bắc

Lan kinh ngạc, nàng không ngờ con bé nhà giàu này lại bạo như vậy nên nói:

- Mày đâu thiếu thứ gì đâu mà cần cha nuôi ?

- Có những thứ tao cần mà cha mẹ tao không thể cung ứng đầy đủ. Như một vòng tay đàn ông, những lời nói ngọt ngào dội vào con tim mà bọn đàn ông trẻ choi choi không đáp ứng được. Tao muốn gì được đó trừ ăn gan rồng

- Trời!

- Nếu mày muốn tao sẽ tìm cho

- Thôi cho tao xin. Tao sợ bị ăn ăn a-xít lắm

- Mày nhát quá, tất cả đều bảo mật tối đa không có gì phải lo sợ. Tao có sugar daddy gần mấy tháng rồi. Trong trường này khối đứa theo xu hướng thị trường mà mày. Đừng hoang phí tuổi trẻ, sau này con cái đùm đề ngồi đó mà tiếc nuối thì muộn rồi

Lan nhìn bâng khuâng lên khung trời trong xanh, làm thinh với những lời nói của Trâm. Xã hội bây giờ thay đổi nhanh chóng, mọi người lao vào kiếm tiền như những con thiêu thân bất chấp hệ lụy về sau. Thượng bất chánh hạ tất loạn, như câu nói: Tiền là sức bật của tình yêu, là niềm vui của tuổi trẻ, là chân lý của thầy tu, là ánh sáng của người mù, là thiên đường của già lão… Sinh lão bệnh tử vứt qua một bên hạ hồi phân giải!

Chuyện gì đến cũng sẽ đến và Lan không thể thoát khỏi lời đề nghị của Trâm. Nàng muốn thử cho biết cái cảm giác mới lạ của cuộc đời tuổi trẻ. Một cuộc hẹn do Trâm sắp xếp nhưng Trâm không lộ diện, chỉ có Lan đi một mình đến phòng đợi ở một khách sạn thuộc hàng cao cấp nhất thành phố. Lan cảm thấy choáng ngợp vì lần đầu tiên đến một nơi sang trọng như vậy

Một ông già lớn tuổi tầm cỡ 55 tiến tới bắt tay, Lan không có thói quen này nên rụt rè từ chối. Ông già mỉm cười nói:

- Trước lạ sau quen, chú tên Khánh.

- Cháu là Lan.

Cả hai ngập ngừng. Ông già tên Khánh rơi vào một trạng thái mê đắm khi tiếp xúc với Lan. Ông vồn vã mời nàng vào nhà hàng:

- Lan thích gì cứ gọi. Theo như lời giới thiệu sugar daddy của Trâm, chúng ta cần thỏa thuận một vài nguyên tắc. Nếu Lan đồng ý sẽ tiến tới, còn không thì coi như một buổi giao lưu vậy thôi!

Lời nói êm đềm đầy nam tính của người đàn ông tóc đã hoa râm, vóc dáng cao lớn với đôi kiến trắng trước mặt làm Lan có cảm tình. Trong đời mình Lan không có cha, đúng hơn cha nàng là một người đàn ông sở khanh đã gạt tình mẹ nàng đến có thai rồi biến mất. Sau phút giây bỡ ngỡ nàng đâm ra bạo dạn hơn một chút. Nàng rạng rỡ, tự tin vì biết mình có nụ cười rất lẳng và đẹp, hàm răng trắng như hạt ngọc điểm thêm chiếc răng khểnh rất thu hút những người trước mặt.

Ông Khánh bị hớp hồn bởi khuôn trăng đầy đặn, điện nước đạt tiêu chuẩn người mẫu của Lan, ông đâm ra bộp chộp đề nghị ngay:

-Chú nhận Lan làm con nuôi (con gì nuôi mà không bị làm thịt- ông nghĩ trong đầu khi nói ra câu này ). 3.000 dollars Mỹ một tháng, mỗi tháng gặp nhau bốn lần, nhưng không liên lạc, không lưu trữ số phone và không cần biết chú làm gì. Nếu Lan chấp nhận chú sẽ cấp ngay một chung cư sang trọng gần trường Lan học

Lời đề nghị làm Lan choáng váng. Với số tiền hàng tháng như vậy Lan có nằm mơ và ra trường với mảnh bằng dược sĩ cũng không có

Nàng chưa gật đầu ngay vì chưa có kinh nghiệm trong vụ này. Nàng cần gặp Trâm để hỏi và học thêm kinh nghiệm

- Chú cho cháu thời gian suy nghĩ.

- Ừ thì không gấp lắm, Lan cứ về suy nghĩ rồi nhắn qua daddy của Trâm.

Đồ ăn thịnh soạn được đem ra: tôm hùm, cua rang muối và hải sâm cùng rượu vang đỏ nổi tiếng của Úc, mỗi chai có thể mấy chục dollars. Lan không dám đụng đến rượu, nàng sợ bị gài bẫy. Còn quá sớm để lao vào trò chơi cha nuôi con nuôi đã và đang thịnh hành nơi xã hội này.

Sau bữa ăn Lan được đưa về nhà trọ trên một chiếc xe láng cóng BMW mà nàng chưa bao giờ có cơ hội đặt đít lên băng ghế trước còn thơm mùi xe mới

- Lan, công việc đến đâu rồi ? Trâm hỏi

Lan kể hết câu chuyện làm Trâm bất ngờ. Con bé này được bao nhiều hơn Trâm cả 500 dollars một tháng. Trâm đâm ra ganh tị. Đàn bà với nhau nhưng họ rất ích kỷ khi người khác hơn mình

- Mày nhận lời chưa?

- Chưa, tao hỏi ý kiến của mày xong mới quyết định.

- Nhận đi ! mày may mắn hơn tao

- Tao nhờ mày và rất biết ơn mày.

Lan nói xong choàng vai bạn làm Trâm mãn nguyện .

- Mày nhắn với ông ấy tao chấp nhận và hẹn gặp lần nữa

- Ok mày đền ơn tao gì nào ?

- khi nào xong mày muốn gì cũng được !

Cả hai cười lên vui vẻ. Sân trường rực ánh nắng ban mai và lũ chim trên cành cây cũng cất tiếng ríu rít chào một ngày mới.

Lan bước vào cuộc chơi đầy bất trắc phía trước với Sugar Daddy. Điều kiện trước tiên của Lan là đi xem căn chung cư trước khi trao thân cho bố già. Ông Khánh gật đầu, không ngần ngại để nàng đứng tên và đêm đầu tiên nàng mất đời con gái tại căn chung cư này.

Ông Khánh chết mê với hương đồng gió nội, còn trinh nguyên của xứ dừa miền Tây, ông nâng niu quả dừa non đầy nước ngọt thơm mát với tình trường dạn dày kinh nghiệm. Lan cũng lịm người trong đôi tay ông Khánh trong lần đầu tiên ân ái Ông vừa là người cha vừa là người tình làm nàng hừng hực lửa địa ngục. Nàng ăn ngủ và làm tình cùng ông Khánh cả ngày, thức ăn đồ uống được mang đến tận nơi và thời gian bên ngoài không làm hai người vướng bận. Ông này không biết ăn gì mà gân quá, còn nàng là gái mới lớn dòng máu rạo rực luôn tràn đầy trong huyết quản.

Công việc vẫn tiếp diễn. Lan vừa đi học vừa làm con nuôi kiêm thêm chức giải quyết sinh lý cho sugar daddy. Tiền vào đầy tào khoản của nàng. Sau sáu tháng đổi đời, nàng xây cho mẹ một căn nhà đồ sộ làm cả xóm kinh ngạc. Mẹ nàng thắc mắc thì Lan khai thật. Bà làm thinh ra khu vườn ngồi trầm ngâm rồi nói:

- Sao con không kiếm Việt kiều làm quen như mấy đứa con gái xứ này rồi đi Mỹ hay Úc có tốt hơn không? Chứ làm gái bao nguy hiểm có ngày bị ăn a-xít con à.

-Trời ơi Việt kiều xưa rồi mẹ, đa số nghèo rớt mồng tơi ăn trợ cấp, về VN nổ banh ta lông chứ có gì đâu.

Nghe con gái nói bà lắc đầu im lặng. Thời đã thế thế thời phải thế biết sao bây giờ. Con cái bây giờ đặt đâu cha mẹ ngồi đó không lộn xộn...

***

Nhưng dòng đời không như là con nước trôi bình yên rồi cũng có sóng gió. Một bữa nọ ông Khánh dẫn theo một người đàn ông trẻ hơn, phong độ lịch lãm đeo kính cận và nói:

- Đây là chú Chín- tạm gọi như vậy. Chú không thể tiếp tục với Lan, chú đi xa và sẽ không trở lại Việt Nam. Những tài sản này là của Lan, hãy giữ lấy.

Lan ngẩn người và nước mắt chực rơi khi nghe ông Khánh nói. Nàng cảm thấy như một món đồ chơi, tự ái chợt bùng lên trong cơn phẫn nộ:

- Chú coi cháu như một trái banh chuyền cho ai cũng được sao?

Ông Khánh nói:

-Tuỳ Lan. Chú rút lui, cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Đến lúc nên chấm dứt Lan à

Nói xong ông ra ngoài để ông Chín đứng lóng ngóng. Ông Chín lôi ra danh thiếp và nói nếu muốn thì liên lạc email tuyệt đối không gọi điện thoại. Rồi cả hai biến mất trong thang máy.

Lan không màng ngó đến, nàng cảm thấy đau đớn và mất mát- một cảm giác khó tả vì đã quen với vòng tay, ánh mắt, nụ cười và những đêm dục vọng cùng ông Khánh. Lan cũng bén mùi tiêu xài hoang phí, số tiền ông Khánh cung cấp nàng chưa khi nào thấy đủ. Giờ thì hụt hẫng, nàng đâm rơi vào một khoảng không trống vắng!

Lan gọi cho ông Khánh nhiều lần nhưng số máy chỉ còn câu trả lời tự động: - Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau… nghe chua như dấm, nhức nhối như nỗi đau của Lan trong hiện tại. Sách vở Lan quăng một góc, còn đến hai năm nữa mới xong đại học, ăn xài đã quen giờ đào đâu ra tiền

Gần lễ 30 tháng 4 Lan về quê rồi tính. Rừng dừa bạt ngàn nơi xứ Bến Tre được cho là thành đồng vách sắt thời chống Mỹ cứu nước chẳng có gì để nàng bận tâm. Không lẽ về đây nạo dừa bán, nàng chực nhớ đến ông Chín, một cái phao nàng có thể bám vào để xong hết đại học. Đêm trăng thật sáng, nàng bỗng thấy rạo rực như con mèo cái. Vừa múc nước xối lên tấm thân đang bốc hỏa, nàng vừa nghĩ đến đàn ông, thèm đôi tay ôm riết và vành môi ngọt ngào của ông Khánh, những cái húc như bò cụng của ông ta. Rồi nàng chợt nghĩ đến ông Chín. Ông này cũng ngô trai hay là mình thử xem

Sau cú email gửi cho ông Chín nàng rơi vào tay ông dễ dàng như giấc mộng. Ông Chín chu cấp cho nàng đầy đủ. Ông này trẻ hơn và nồng nhiệt như trai mới lớn. Nàng quên ông Khánh như quên một cái áo đã cũ, nàng vui với một sugar daddy mới lịch lãm hơn, chịu chi những khoản tiền lớn không chùn tay, những chiếc túi xách Louis Vuitton và Cell Phone Vertu đắt tiền… Nàng không màng đến công việc của ông theo như điều kiện đưa ra miễn được chu cấp đầy đủ. Nàng đáp ứng mọi đòi hỏi của ông kể cả những kiểu làm tình quái đản. Nàng bây giờ dạn dày trong tình trường, tình đời đúng kiểu “Vành ngoài bảy chữ, vành trong tám nghề” như Thúy kiều trong Truyện Kiều của cụ Nguyễn Du. Nhưng đi đêm cũng có ngày gặp ma. Sau một bữa nhậu hoành tráng, hai ông sugar daddy hứng chí trao đổi con nuôi cho tăng thêm niềm khoái cảm mới lạ. Ông cha nuôi của Trâm và của Lan gài độ bí mật trong căn chung cư sang trọng của họ ở quận Một, con mồi là hai nàng con gái nuôi xinh đẹp.

Khoảng 10 giờ đêm khi đi ăn nhà hàng xong ông Chín đưa Lan về căn chung cư xa lạ. Lan ngần ngừ không muốn vào. Nàng linh cảm một chuyện gì đó đang giăng ra

- Chung cư đẹp quá, của ai vậy ba ?

- Của bạn ba. Căn chung cư trống bạn ba đi công tác xa. Đêm nay mình ngủ lại đây ngắm trăng, ngắm sông Sài Gòn trên tầng cao.

Rượu ngà ngà, Lan cũng mất phương hướng, nàng không phản đối. Ông Chín dìu Lan vào căn phòng tràn ngập hương hoa hồng thứ mà Lan thích nhất. Căn chung cư cao cấp dành cho các đại gia Sài Gòn thật sang trọng, bên trong toàn nội thất nhập từ Ý. Lan nhoài người trên chiếc giường đôi êm ái và thiếp đi. Bên phòng ngủ gần đó, Trâm cũng lừ đừ trong hơi men. Nàng nằm tênh hênh trên giường không phòng thủ và cũng không ngờ đến trò chơi đổi con nuôi. Đèn ngủ được mở lờ mờ cho tăng thêm sự quyến rũ. Theo thoả thuận sugar daddy của Trâm mò qua giường của Lan và ông Chín của Lan mò qua giường của Trâm.

Tiếng hun cái chụt và hơi hám của người đàn ông làm Trâm chợt tỉnh. Trâm cựa mình lè nhè nói: - Ba đi tắm đi. Ông Chín đi vào phòng tắm. Trong ánh đèn mờ ảo Trâm nhận ra dáng quen quen của ông Chín như là ba ruột của mình. Nàng toát mồ hôi lạnh, tỉnh cả hơi men, ngồi dậy rón rén đi về phòng tắm và muốn bật ngửa: - Trời!  Đúng ba nàng đang tắm, trong ánh đèn led màu vàng nhạt, dưới vòi sen- ông đang nhắm mắt tận hưởng dòng nước ấm. Trâm luống cuống khoác chiếc áo vào rồi chuồn lẹ, quên cả cái đồng hồ đeo tay mà ba nàng mua cho năm sinh nhật 18 tuổi. Khi chiếc xe taxi về đến nhà nàng mới nhớ thì hỡi ơi. Không gọi cho Lan được vì điện thoại Lan đã tắt, quay trở lại cũng không xong. Nàng bực bội đi đi lại lại trong căn phòng. Mẹ nàng lên tiếng

- Trâm, làm gì đấy sao không ngủ đi !

- Mẹ ngủ đi! con hơi khó ngủ

Ông Chín tắm xong trở ra thì chiếc giường trống trơn, đứa con gái nuôi của ông bạn cùng chung trò chơi biến mất. Ông bật đèn sáng thì thấy cái đồng hồ Longines trên đầu giường. Ông lượm để lên bàn, trầm ngâm sao nó giống cái đồng hồ con gái của ông. Tìm kiếng cận để xem, phía sau có khắc dòng chữ “Tặng sinh nhật 18 Bích Trâm”. Ông chết điếng, đớ người rơi phịch xuống giường. Rồi ông tức tốc rời ngay căn chung cư bắt taxi về nhà.

Trâm thẫn thờ trong căn phòng. Đã 11 giờ 30 đêm, tiếng xe đậu ngoài cửa. Trâm nằm trùm kín mền thì tiếng ông Chín vang lên:

- Mình ơi ngủ chưa?

Không có tiếng trả lời, bà vợ đã ngủ, tiếng ngáy vang như tiếng kéo gỗ. Ông lẳng lặng đi qua phòng Trâm bật đèn:

- Trâm dậy ba bảo. Mày đã làm chuyện này bao lâu rồi ?

- Chuyện gì ? Sao giờ này ba còn càm ràm chuyện gì ? Để con ngủ khuya rồi!

Ông Chín nhào đến lôi Trâm dậy đưa ra cái đồng hồ:

- Con trả lời cho ba tại sao như vầy. Trời ơi! Con có thiếu thốn gì đâu mà đi làm chuyện này?

- Ba muốn cho mẹ nghe thì hãy gào cho to nữa lên. Ba hãy tự hỏi chính mình đã phản bội mẹ con từ nào giờ?

Ông Chín xìu cơn giận, không muốn làm căng từ tốn nhẹ nhàng hỏi:

- Nói ba nghe, con đã lên giường với bao nhiêu cha nuôi rồi ? Gia đình mình không nghèo tại sao con làm vậy. Trời ơi là trời!

Nước mắt ông ứa ra nhưng Trâm thì tỉnh bơ. Nàng nói

- Ba mẹ lo làm giàu, con thì không thiếu thốn vật chất nhưng thiếu tình thương Ba biết không? Trâm nói trong tiếng rít của hàm răng - Con muốn có sự quan tâm trìu mến chứ không muốn ba quăng tiền cho con để con hư đốn. Sugar daddy là xu hướng của tuổi trẻ bây giờ. Trai thì làm phi công lái máy bay bà già, gái thì tìm cha nuôi, ba nghe chưa? Bạn bè con muốn tìm cảm giác lạ, muốn nghe tiếng ngọt như mật của những người đàn ông dạn dày kinh nghiệm cuộc đời và tình trường. Ở cái xã hội này hiệu trưởng mua dâm học sinh và học sinh bán dâm trở nên không xa lạ. Đơn giản nó như vậy, ba có đọc báo không? Hay chúi mũi vào những mánh mung trục lợi rồi rửng mỡ tìm con nuôi như ba và bạn ba!

Ông Chín cứng họng hỏi:

- Còn con Lan là bạn con ?

- Đúng, nó là bạn con cùng đồng hành trên con tàu. Cha nuôi ba đã tạo gì cho nó ? Nhà cửa, đồ sang trọng nó muốn gì được nấy, may là ba chưa làm tình với con trên cái giường mà ba và bạn ba đã giăng bẫy. Nếu xảy ra âu cũng là nghiệp chướng.

Nghe con tru tréo trong nước mắt, ông Chín cũng nhoà cay mắt quay gót ra khỏi phòng. Đất trời bỗng sụp đổ dưới chân, ông Chín loạng choạng gục xuống thềm nhà vì cơn đột quỵ bộc phát. Tiếng còi xe cứu thương vang lên trong đêm…

***

Lan cựa mình trở dậy. Tiếng ngáy của người đàn ông bên cạnh không phải của ông Chín. Nàng hoảng hồn nhìn khuôn mặt lạ hoắc đã vùi dập nàng cả đêm trong cơn say. Rồi hiểu ra giờ mình chỉ là món hàng trao đổi giữa các cha nuôi, nàng hận ông Chín vô cùng. Lan ứa nước mắt rửa mặt và rời khỏi căn hộ chung cư như ma đuổi, nhưng bên dưới một mụ đàn bà và bầy con đã vây sẵn nhào vào đánh nàng túi bụi, lột trần nàng giữa đám đông của buổi sáng mặt trời vừa lên. Và thêm tiếng còi xe cứu thương đến…

***

Sau trận đòn ghen của mụ vợ cha nuôi của Trâm, Lan phải nằm viện mất mấy ngày. Rồi nàng bị công an triệu tập hỏi cung, phạt hành chính về tội bán dâm và thông báo về trường. Lan bị đuổi học. Khi nghe Trâm nhắn tin nói ông Chín sugar daddy là ba của nó, Lan chới với. Ông chết vài hôm sau cơn đột quỵ và Trâm cũng bặt tăm từ đó không để lại chút tin tức.

Tháng sau nàng phát hiện mình dính bầu, không biết cái bầu của ai! Muốn đi phá thai nhưng nghĩ đứa bé vô tội dù gì cũng là con mình, đằng nào cũng đã bị đuổi học không thể ở lại thành phố được nữa, Lan bán hết tài sản được vài tỷ về quê để sinh con. Nàng sinh ra một đứa con gái đẹp, dễ thương. Không cần làm ADN Lan cũng biết nó là con ông Chín, em Trâm vì nó giống ông lẫn Trâm.

Tiếng ru con vang lên trên chiếc võng treo giữa hai cây dừa:

- Ví dầu cầu ván đóng đinh.
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi.
Khó đi mẹ dắt con đi.
Con đi trường học mẹ đi trường đời.

Sugar daddy- Phan Nhật Bắc

Từ đây Bến Tre là nơi dừng chân cuả cả cuộc đời Lan. Rừng dừa quê hương cho nhiều trái ngọt, nàng mong con nàng sẽ như trái dừa non lớn lên không nhiễm mùi đô thị. Lan hướng về phương xa thầm nhủ: Sugar daddy ơi, xin vĩnh biệt!

Melbourne tháng 01 năm 2021
Phan Nhật Bắc

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian