Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Điều bí ẩn của nàng- Mưa phố núi

ĐIỀU BÍ ẨN CỦA NÀNG


Nàng rất đẹp, nàng biết rõ lợi thế của thứ vũ khí mà trời ban cho nàng. Xinh đẹp -duyên dáng -hấp dẫn, nàng có quyền mưu cầu cái thứ hạnh phúc toàn vẹn mà nàng hằng khát khao: một người tình tuyệt vời .

Người yêu đầu tiên của nàng là một họa sỹ, kẻ biết chiêm ngưỡng nàng hơn ai hết. Hắn đã vẽ cho nàng bao nhiêu là tranh, nhưng hắn vẫn chưa vừa ý. Hắn cho rằng tài nghệ của hắn còn thấp kém, rằng sắc đẹp của nàng còn vượt xa tầm với của hắn. Hắn khiến cho nàng nghĩ rằng, mãi mãi hắn sẽ là một tên nô lệ trung thành cho riêng nàng, và chỉ nàng mà thôi .

Hắn ghen như quỷ ấy ! Hắn cứ như một thằng nhãi ranh bám lấy gấu nàng. Để chìu lòng hắn, nàng đã để cho hắn xâm khuôn mặt của hắn lên bầu ngực trái của nàng. Nơi mà hắn quả quyết rằng không gì trên cõi đời này tuyệt mỹ hơn.

Nhưng rồi cái tình yêu khốn khổ ấy cũng phai lạt. Dần dần nàng nhận ra rằng, hắn chỉ mê những đường cong quyến rũ trên người nàng chứ không phải con tim nàng. Nàng chủ động bỏ rơi hắn như người ta bỏ rơi một chiếc áo đã cũ...

Người yêu thứ hai là một thi sỹ, nàng chết mê chết mệt những vần thơ điên dại của hắn. Bằng những vần thơ ướp đầy mật ngọt hắn đã biến nàng thành một nữ vương. Một bà chúa của uy quyền và sắc đẹp. Nhưng thơ của hắn không bán được tiền, mà hắn lại cao ngạo như một ông hoàng. Mỗi lần nhìn thấy tác phẩm của gã họa sỹ trên ngực nàng lòng hắn lại sục sôi vì ghen tức. Để chìu lòng hắn, một lần nữa nàng lại phải chịu đau đớn tìm đến những nghệ sỹ xâm mình, để được xâm khuôn mặt của chàng thi sỹ lên bầu ngực bên phải .

Cũng chỉ được hơn năm, nàng thấy chán ngấy những bài thơ sáo rỗng. Hắn yêu những bài thơ ca tụng nàng hơn là chính con người thật của nàng bằng xương bằng thịt. Tâm hồn nàng một lần nữa lại nức nở, nàng phải chia tay hắn thôi .

Sau hai lần vấp ngã đau thương, nàng hết sức thận trọng với những mối quan hệ. Nàng rèn luyện mình thành một người đàn bà đoan trang, diễm lệ và thần bí. Một người đàn bà cực kỳ quyến rũ !

Lần này , là một ông giáo sư rất đạo mạo. Một người mà nàng rất tôn trọng vì tài lẫn nhân cách. Nàng thầm mơ ước cho mình một hạnh phúc bền lâu. Ông giáo sư đã có tuổi chưa từng kết hôn, chắc là một người chồng lý tưởng dành cho nàng đây. Giáo sư cứ thủng thỉnh mà hò hẹn, đưa nàng đi bất cứ đâu nàng thích, nhất nhất chìu theo ý nàng. Nàng rất hãnh diện vì phong cách lịch thiệp của ông ta.

Sau một buổi tối thật lãng mạn tại nhà riêng ông ta. Ông đã cầu hôn nàng, nàng cứ như một con thỏ con run lẩy bẩy trong tay ông. Ông nhẹ nhàng âu yếm cởi bỏ xiêm y nàng, rất từ tốn, rất chuẩn mực yêu thương. Ánh đèn cầy bập bùng, tiếng nhạc cổ điển du dương êm ái, bàn tay ông rất ấm áp điệu nghệ, khoan nhặt đam mê ...Nàng thấy mình như một con chim Hoàng Anh đang vỗ cánh bay lên...bay lên thật cao...

Ông ngắm những tác phẩm trên thân thể nàng, mơn trớn những tác phẩm đó. Rất nhẹ nhàng, điệu đàng và cứ thế ...cứ thế ...

Ông say sưa ngắm nhìn mà quên mất cái điều mà nàng đang chờ đợi...

- Anh yêu à ! Có phải là anh đang bất mãn phải không? Đã là quá khứ mà anh .

Bỗng nhiên ông lại bật cười thành tiếng.

Nàng ngạc nhiên quá , cứ tưởng là ông sẽ giận dỗi, sẽ chất vấn, sẽ điều tra cho ra lẽ. Hoặc chí ít cũng tham lam tàn bạo như những gã đàn ông khác. Nhưng không ! Ông vẫn cứ say mê ngắm và tủm tỉm cười.

- Anh à, em thật không hiểu là anh nghĩ gì! Sao lại cười em?

- À không ! Không phải em đâu, em yêu quý. Em thật tuyệt vời ! Anh đang nghĩ... khoảng chừng mười năm nữa thôi, gương mặt của hai thằng cha đó sẽ nhăn nhúm đến cỡ nào ./.

Mưa phố núi

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian