Anh vọng nghe tiếng em hát bên hồ- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ANH VỌNG NGHE
Anh vọng nghe tiếng hát bỗng bàng hoàng
Đôi mắt mùa thu ru êm ả
Ôi, hồ xưa ! Những đêm trăng lộng gió
Những đêm không chiếu, không màn
Tiếng hát ấy vẳng xa, đã vào bụi cát
Em mãi còn kỉ niệm trong anh
Như hạnh phúc đời anh: Cái thực là hư cả
Cái đã hư xưa mới chính thực là mình
Cuộc đời như bóng mây qua vũ trụ
Chiếu ở rất xa, qua hồn ta, trong mộng ủ
Ôi ! Hư vô, sao quặn xiết lòng ta ?
Hỡi đêm tàn !
Có nghe tiếng em vẫn hát tận hồ xa...
Phạm Ngọc Thái
TIẾNG EM HÁT BÊN HỒ
Anh vọng nghe tiếng hát bỗng bàng hoàng
Đôi mắt mùa thu ru êm ả
Ôi, hồ xưa ! Những đêm trăng lộng gió
Những đêm không chiếu, không màn
Tiếng hát ấy vẳng xa, đã vào bụi cát
Em mãi còn kỉ niệm trong anh
Như hạnh phúc đời anh: Cái thực là hư cả
Cái đã hư xưa mới chính thực là mình
Cuộc đời như bóng mây qua vũ trụ
Chiếu ở rất xa, qua hồn ta, trong mộng ủ
Ôi ! Hư vô, sao quặn xiết lòng ta ?
Hỡi đêm tàn !
Có nghe tiếng em vẫn hát tận hồ xa...
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: