Buồn- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BUỒN
Ta dấu nổi buồn đằng sau những bài thơ
Dấu hoàng hôn vào sâu trong đáy mắt
Đời như những giọt cà phê đen đắng ngắt
Mà hơn vạn lần- ta cứ uống...cô liêu
Khung cửa sổ ngoài kia vạt nắng nỉ non chiều
Chùm hoa tím hững hờ buông trước gió
Ai vá lại dùm ta mảnh hồn vụn vỡ
Bởi mưa bão năm nào giày xéo mất giấc mơ
Nếu ân tình chỉ là mây nước chơ vơ
Thì những hão huyền của tháng năm xưa một đời ta gói ghém
Nếu những lời thệ hứa đã chìm vào quên lãng
Thì người nhé... đừng về, để giấc ngủ bình yên
Ta chỉ là con chim sợ cành cong sau một lần trúng tên
Sợ lắm những khu rừng, những mảnh vườn phía trước
Chẳng dám băng mình vào đại dương mơ ước
Chẳng dám dệt cho mình bức tranh đẹp như mơ
Ta chỉ là con dã tràng xe cát đến dại khờ
Vo tròn giấc mơ, rồi sóng đời vùi lấp
Từng ngày, từng ngày...là những tháng năm thu mình vào vỏ bọc
Cố chấp khoác cho mình chiếc mặt nạ vô tư
Ta chỉ là người đàn bà chơi vơi như chiếc lá thu
Dấu những thăng trầm trong cơn mưa nhạt nhòa sũng ướt
Rồi cứ thế thét gào trong bốn bức tường cô độc
Chênh vênh... như mảnh trăng buồn le lói phía tàn đêm
Miền Ký Ức- 4/5/2019
Ta dấu nổi buồn đằng sau những bài thơ
Dấu hoàng hôn vào sâu trong đáy mắt
Đời như những giọt cà phê đen đắng ngắt
Mà hơn vạn lần- ta cứ uống...cô liêu
Khung cửa sổ ngoài kia vạt nắng nỉ non chiều
Chùm hoa tím hững hờ buông trước gió
Ai vá lại dùm ta mảnh hồn vụn vỡ
Bởi mưa bão năm nào giày xéo mất giấc mơ
Nếu ân tình chỉ là mây nước chơ vơ
Thì những hão huyền của tháng năm xưa một đời ta gói ghém
Nếu những lời thệ hứa đã chìm vào quên lãng
Thì người nhé... đừng về, để giấc ngủ bình yên
Ta chỉ là con chim sợ cành cong sau một lần trúng tên
Sợ lắm những khu rừng, những mảnh vườn phía trước
Chẳng dám băng mình vào đại dương mơ ước
Chẳng dám dệt cho mình bức tranh đẹp như mơ
Ta chỉ là con dã tràng xe cát đến dại khờ
Vo tròn giấc mơ, rồi sóng đời vùi lấp
Từng ngày, từng ngày...là những tháng năm thu mình vào vỏ bọc
Cố chấp khoác cho mình chiếc mặt nạ vô tư
Ta chỉ là người đàn bà chơi vơi như chiếc lá thu
Dấu những thăng trầm trong cơn mưa nhạt nhòa sũng ướt
Rồi cứ thế thét gào trong bốn bức tường cô độc
Chênh vênh... như mảnh trăng buồn le lói phía tàn đêm
Miền Ký Ức- 4/5/2019
0 Comment: