Ăn nằm với đất- Sông Cửu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĂN NẰM VỚI ĐẤT
Anh ơi! … Tôi muốn quên chuyện cũ
Tình sang ngang… bằng hữu tản hàng (*)
Ngày từng ngày làm hoài không đủ
Đêm tiếp đêm tranh thủ…sức tàn!...
Đồng nổi phèn xẻ kênh chống lũ
Đốt đèn trời… đào đất gò cao
Hóp nước ngọt… mơ về bến cũ
Giọt mồ hôi ủ thấm máu đào…
Sương che khuất mặt trời thức giấc
Mặt đất khô hứng vạt nắng cuồng
Sáng ngửa mặt hứng sương đọng mắt
Chiều uốn mình ôm trận mưa tuôn…
Con ba-khía bò lên ruộng cạn
Nằm ẩn mình qua hạn xuống mương
Thương dòng sông lớn ròng năm tháng
Nhớ con đò chỡ nặng yêu thương!
*
Người mất đất ăn nằm với đất
Gốc hình hài non nước nhạt nhòa
Trong bão tố nở hoa cung bậc
Bến tình em …âm sắc thơ ca!
Sông Cửu
(*): Tình bạn bè không thủy chung…
0 Comment: