Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Trong bóng cây ngủ đêm- Phạm Ngọc Thái

Trong bóng cây ngủ đêm- Phạm Ngọc Thái


TRONG BÓNG CÂY NGỦ ĐÊM

Anh thức dậy khi bóng cây còn ngủ
Lòng đơn côi chợt nhớ về em
Những nhà ga như có ai mở cửa
Con tầu chuyển bánh…một mình anh !

Quán cô quạnh... suốt đời nghe gió hú
Trăng chết đuối rồi... trắng dại... đang trôi...
Mây lang thang dưới chân trời bão tố
Thành phố chìm trong đêm xa xôi

Em trở lại mong manh như huyền thoại
Vuốt ve trái tim đau nhói của anh
Nghe xáo động âm vang thành phố
Bằng hồi chuông nơi Thánh-đường-trắng-trinh

Trong bóng cây ngủ đêm
Có một loài hoa không ngủ
”Loài hoa yêu” xếp đầy cánh hoa đau
Hương đã theo anh và con tầu chuyển bánh
Đến vô cùng mà chẳng biết đi đâu ?

Anh khốn khổ cầm tù con tim khốn khổ
Nó muốn bay đi, được âu yếm như xưa
Tiếng quả lắc đồng hồ ném thời gian ra gò gió
Rồi hát ca trên các bãi vô vi

Trong bóng cây ngủ đêm...
Nghe cả sinh sôi cùng tàn rữa
Bướm mộng mơ về đậu mắt môi em
Những ô cửa bật tung, tiếng còi vẫn rú
Và con tàu chuyển bánh đến xa xăm

             Phạm Ngọc Thái

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian