Viết trong ngày hàng rào thép mọc lên- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VIẾT TRONG NGÀY HÀNG RÀO THÉP MỌC LÊN
Những cái chết vô nghĩa
Có đòi được tự do cho những nấm mồ?
Nơi cuối cùng của im lặng
Là những dòng sông ngập tràn xương máu !
Xác lũ chim báo bão
Rải đầy ngoài cánh cửa nhà ngục...
Loài hoa lương tri héo rũa
Trong khu vườn khát vọng!!
Bầy trẻ nhỏ đeo trên môi nụ cười ngô nghê
Bước vào ngôi trường giáo dục dối lừa và tội ác ?!
Dưới mặt trời thế kỷ văn minh
Lũ đười ươi tự nguyện móc con ngươi
Và hồn nhiên cho cổ vào xiềng xích!!!
Trương Đình Phượng
0 Comment: