Bước qua lối mộng xuân thì- Lê Thanh Hùng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BƯỚC QUA LỐI MỘNG XUÂN THÌ
Em, người đàn bà đi qua thời vụng dại
Dỗ giấc hoàng hôn, ngoái lại tuổi ba mươi
Tia nắng cuối ngày, treo tiếng cười trẻ mãi
Hoa trái còn đây, rờ rỡ nét xanh tươi
Ngưởi đàn bà xuân thì, tròn căng mộng tưởng
Nắng nhạt đã phai dần, vơ vẩn lần quanh
Nghiêng lệch đôi vai trần, ngần ngừ độ lượng
Chao đảo ngày đi, cơn gió mới dỗ dành
Quẩn rối lòng miên man, nỗi niềm cay đắng
Sao nắng cứ đong đưa, ngang dọc đường quê
Nghe xa vắng bến xuân, ru chiều phẳng lặng
Có mỏi mòn chưa? hoa cỏ lạc lối về
Em cứ đứng bâng khuâng, bên đường bất chợt
Nắng quái trùng triềng, dang dở bước phiêu linh
Như còn nguyên đây, thiếu phụ hồng phơn phớt
Sửa làm sao cái sai đã đúng quy trình
Đừng hoang tưởng có một hôm nào ngựa trắng
Sẽ đón em đi, trong nắng sớm nuột nà
Hạnh phúc đã đan cài khổ đau dai dẳng
Mà tự mình phải bươn trãi để vượt qua ...
Lê Thanh Hùng
Dỗ giấc hoàng hôn, ngoái lại tuổi ba mươi
Tia nắng cuối ngày, treo tiếng cười trẻ mãi
Hoa trái còn đây, rờ rỡ nét xanh tươi
Ngưởi đàn bà xuân thì, tròn căng mộng tưởng
Nắng nhạt đã phai dần, vơ vẩn lần quanh
Nghiêng lệch đôi vai trần, ngần ngừ độ lượng
Chao đảo ngày đi, cơn gió mới dỗ dành
Quẩn rối lòng miên man, nỗi niềm cay đắng
Sao nắng cứ đong đưa, ngang dọc đường quê
Nghe xa vắng bến xuân, ru chiều phẳng lặng
Có mỏi mòn chưa? hoa cỏ lạc lối về
Em cứ đứng bâng khuâng, bên đường bất chợt
Nắng quái trùng triềng, dang dở bước phiêu linh
Như còn nguyên đây, thiếu phụ hồng phơn phớt
Sửa làm sao cái sai đã đúng quy trình
Đừng hoang tưởng có một hôm nào ngựa trắng
Sẽ đón em đi, trong nắng sớm nuột nà
Hạnh phúc đã đan cài khổ đau dai dẳng
Mà tự mình phải bươn trãi để vượt qua ...
Lê Thanh Hùng
0 Comment: