Chùm thơ đêm Noel- Phạm Ngọc Thái & Trương Đình Phương
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHỚ EM ĐÊM NOEL
Trái tim anh mưa tạnh, sóng lặng rồi !
Dẫu nhớ nhung lòng chỉ hơi man mác
Em ngủ bên chồng, chắc cũng đã yên bề ngon giấc ?
Tình chúng mình chấm hết, thế là xong
Những đêm yêu thành cổ tích, phải không em ?
Ôi ! Những đêm không chiếu, không màn bên trăng gió
Đời thiếu nữ em trôi hoá câu vọng cổ
Anh cũng chỉ ru anh trong bóng nhạt khuya về
Nhớ ngày nào anh vẫn đón em đi
Tối phố, trời sao... tình yêu tuổi trẻ !
Ta trút cho nhau cả trời lẫn bể
Tháng năm qua tất cả ngỡ chiêm bao....
Đêm noel đó em ! Trai gái vẫn rủ nhau
Chỉ có hai ta hai trời cách biệt
Phạm Ngọc Thái
Trái tim anh mưa tạnh, sóng lặng rồi !
Dẫu nhớ nhung lòng chỉ hơi man mác
Em ngủ bên chồng, chắc cũng đã yên bề ngon giấc ?
Tình chúng mình chấm hết, thế là xong
Những đêm yêu thành cổ tích, phải không em ?
Ôi ! Những đêm không chiếu, không màn bên trăng gió
Đời thiếu nữ em trôi hoá câu vọng cổ
Anh cũng chỉ ru anh trong bóng nhạt khuya về
Nhớ ngày nào anh vẫn đón em đi
Tối phố, trời sao... tình yêu tuổi trẻ !
Ta trút cho nhau cả trời lẫn bể
Tháng năm qua tất cả ngỡ chiêm bao....
Đêm noel đó em ! Trai gái vẫn rủ nhau
Chỉ có hai ta hai trời cách biệt
Phạm Ngọc Thái
DƯỚI SƯƠNG
trên con đường mùa đông
thấp thoáng trong sương mù
những trụ bê tông như những chiếc đầu người
rụng xuống từ thân thể những người yêu nước
trong đêm noel
giữa giây phút Chúa hài đồng giáng thế
những viên đạn đã xuyên thủng trái tim nhân loại
và dòng máu tự do chảy không ngừng
dưới đường hầm tranh đấu tối tăm
những khúc kinh cầu cho thế giới hòa bình
trở thành lời ai điếu cho dòng sông sự thật
tiếng khóc những con bồ câu cánh trắng
nghẹn ngào bật ra dưới chân những tượng đài.
trên con đường mùa đông
khi sương buốt dần tan
hiện ra dưới nắng nhợt bầm như máu
xác của những khát khao tím tái
với đôi mắt mở trừng đan kín hờn căm.
Trương Đình Phượng
trên con đường mùa đông
thấp thoáng trong sương mù
những trụ bê tông như những chiếc đầu người
rụng xuống từ thân thể những người yêu nước
trong đêm noel
giữa giây phút Chúa hài đồng giáng thế
những viên đạn đã xuyên thủng trái tim nhân loại
và dòng máu tự do chảy không ngừng
dưới đường hầm tranh đấu tối tăm
những khúc kinh cầu cho thế giới hòa bình
trở thành lời ai điếu cho dòng sông sự thật
tiếng khóc những con bồ câu cánh trắng
nghẹn ngào bật ra dưới chân những tượng đài.
trên con đường mùa đông
khi sương buốt dần tan
hiện ra dưới nắng nhợt bầm như máu
xác của những khát khao tím tái
với đôi mắt mở trừng đan kín hờn căm.
Trương Đình Phượng
0 Comment: