Những dòng sông đều chảy (P3)- Phan Nhật Bắc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHỮNG DÒNG SÔNG ĐỀU CHẢY
P3:
Tiếng máy xe nổ khi mặt trời vẫn ngủ yên, Nam vội rời Alice Spring đi vào giao lộ 66 thẳng lên Cain. Hắn dự tính ở lâu để gặp một nhân vật kỳ lạ tên Sáu Cua mà Hiền già cho địa chỉ. Sáu Cua sống nơi một rừng mắm, chuyên bắt cua gởi về các shop Tàu ở Sydney và Melbourne. Dọc đường không một chiếc xe vì gần cuối tuần tụi xe Truck về bến nghỉ ngơi, mình hắn con ngựa xích thố gần 10 tuổi đời vẫn tung vó, mệt thì tấp vào các trạm xăng ngủ. Những cơn mộng mị đầy ma nơi đất khách không làm Nam chùn bước. Có lần qua khỏi rừng cây red gum, đến một đoạn đường vừa mờ tối vừa khuất, thì một người đàn bà mái tóc trắng bước ra đưa tay quá giang. Nam hoảng hồn thắng lại, trước mặt một con kangaroo chết nằm giữa đường vì bị xe Truck đụng. Không có người đàn bà thì hắn đã tông phải con kangaroo này, xe cũng lật nhào lao xuống hố sâu thẳm. Hoảng quá hắn quay đầu xe về khu nghỉ ngơi cho đám tài xế xe Truck, định qua đêm mai hãy đi tiếp.
Vào phòng nghỉ tạm giữa rừng, có nước tắm được chứa trong một cái bồn rất lớn, có củi đun bếp để nấu nước cho ấm. Đang lui cui đốt lửa, lại có một bóng người cũng mái tóc trắng xõa dấu hết khuôn mặt làm hắn rợn người đứng dậy dụi mắt. Hồi nhỏ ba hắn kể chuyện nếu bị ma nhát thì lấy nước đái rửa mặt thì sẽ hết, hắn đái vội vào cái khăn lau lên đôi mắt. Ánh lửa bừng sáng, một ông Úc già ngồi thu lu trước mặt, hắn á khẩu không mở mồm được. Ông Úc già lên tiếng
- Xe tao bị hư giữa rừng, tao lội bộ gần chục cây số đến đây. Còn mày đi đâu giờ này ?
- Tôi đi Cairns, mà xe ông bị khúc nào tôi không thấy?
- Xe tao bị hư ngay khúc cua gần bìa rừng cách đây mười năm, ha…ha….ha ,
Cười xong ông ta biến mất. Nam chết điếng, bỏ đống lửa chạy ra xe lái đi tiếp, đèn pha sáng cả một khúc đường. Cỡ nào cũng phải đi, hắn nhủ thầm. Mùi nước đái khai ngấy giúp hắn tỉnh ngủ, ráng đến một thị trấn nhỏ thì trời cũng gần sáng. Nhìn vào đồng hồ công tơ mét, hắn đã vượt một đoạn đường kỷ lục gần 500 cây số về đêm.
Thị trấn giữa đường có vài ba trạm tiếp nhiên liệu, đồ ăn do một nhóm thổ dân điều hành. Thấy một ông thổ dân giống như hắn gặp đêm qua lúc nhóm lửa, hắn lạnh người, không lẽ ông già này.
Ông thổ dân cũng nhìn hắn đăm đăm.
- Ê thằng Chine đi đâu lạc vào đây ? Coi chừng tụi tao ăn thịt mày
Nói xong ông cười hô hố, cái mồm đỏ chót thật ghê
- Thịt tôi không ngon bằng tụi da trắng đâu ông. Hắn đùa
- À tao đùa thôi, mày nên tắm một phát, ăn ngủ cho đã. Mày đi Cairns phải không?
- Trời sao ông biết?
- Thì tao đoán vậy thôi, trúng trật gì cũng OK, ha… ha… ha
Khỏe khoắn rồi hắn xem lại dầu nhớt, nước đầy đủ. Con ngựa xích thố mới đi gần phân nửa đoạn đường từ Alice springs đến Cairns 2335 cây số, còn gần 1900 cây số nữa, chắc đi hơn hai ngày nữa. Kệ chơi luôn, bây giờ có đổi ý cũng muộn, phóng lao phải theo lao.
Tới Tenan Creek, tấp vào một làng thổ dân Yolngu, hắn ở lại chơi vài ngày. Với vốn liếng tiếng thổ dân vừa đủ để nói chuyện, những người thổ dân rất khoái khi nghe một ông Mít nói tiếng của mình. Hắn theo mấy thằng nhóc đi câu cá hay săn các con thú với cái boomerang- một loại vũ khí bằng gỗ khoảng 300 đến 500gr được ném ra theo sự tính toán của người ném, nếu hụt con mồi nó sẽ bay ngược trở lại. Đôi cánh của boomerang lướt trong gió, tạo ra lực nâng và xoay theo khí động học tối ưu nên bay rất xa. Mấy ông thổ dân Úc nghĩ ra loại vũ khí này rất thông minh, nếu ném không đúng cách nó chẳng bay hoặc không bay trở lại. Vài ông thổ dân có học thường hay lân la kiếm Nam nói chuyện tầm phào, rồi nói:
- Nam, mày muốn đánh bốc với kangaroo không ?
Hắn ngứa tay nên gật đầu. Một buổi tối đẹp trời trăng sáng, ông già tộc trưởng Úc dụ một con kangaroo trẻ phong độ đem về cho uống một thứ nước như cần sa và rượu thảo mộc. Cả làng xúm lại xem thằng Chine đánh võ đài với con kangaroo. Hắn đề nghị cắt bớt móng tay và chân con kangaroo. Một đống lửa đốt lên, tiếng tù và, tiếng gõ vào khúc cây rỗng ruột thùng thùng cắt cắt vang rộn ràng. Nam mình trần quần đùi vừa đi ra thì ông tộc trưởng thả con kangaroo đang say thuốc lá và rượu. Bị đánh vào mông một cái đét, con kangaroo phi thân vào đá hắn một cú như trời giáng té nhủi, cả đám người cười ồ lên. Con kangaroo nhảy choi choi như một võ sĩ nhà nghề. Nam choàng dậy tung một cú đá trúng ngay mõm, nó nổi quạu nhảy vào đấm liên hồi và cào cấu. Hắn tránh né và dùng cùi chỏ đánh vào gáy con kangaroo chúi nhủi vào đống lửa. Nóng quá nó nhảy ra đá Nam hệt như một con người, đúng lúc ông thổ dân giơ tay ra hiệu hết hiệp một. Con kangaroo bị kèm lại say máu đánh luôn ông già tộc trưởng chạy lòng vòng quanh đống lửa. Nam nhảy vào giải vây, đá hai cú đá, con kangaroo lăn kềnh rồi vùng dậy nhảy vào cánh rừng mất dạng. Mấy thằng nhóc thổ dân và đám con gái tuổi choai choai khoái hắn. Họ sống gần thiên nhiên, chẳng dùng dầu gội đầu và kem đánh răng nên da thịt khét mùi nắng, tắm trần truồng dưới dòng sông, vú móm săn chắc như tượng đồng làm Nam chợt nhớ đến người Thượng Ê-đê ở KonTum. Những buổi ban mai khi sương mù còn đọng, Nam cùng ông thổ dân già đi bắt cá trên đầu nguồn con Sông Yummy, những con cá chẽm hơn chục ký lô, nó mà táp một cái nguyên bàn tay đi đứt, đem về nướng trộn với lá có mùi như lá húng quế, không gia vị. Rồi đi đào nhộng witchetty, đem về xâu vô cành cây nhọn rồi nướng trên đống than hồng ăn béo ngậy rất ngon, như con đuông dừa ở Việt Nam. Nam cũng đi theo săn ngỗng hoang từ các cánh đồng ngập nước. Bộ tộc Yolngu vẫn còn sống như người tiền sử, họ kiếm ăn hàng ngày không dự trữ nhiều dù đã tiếp xúc với nền văn minh. Có bằng lái xe, có nhà chính phủ xây nhưng họ không ở, ra bìa rừng ở theo chế độ mẫu hệ.
Người đàn bà thổ dân làm tình với nhiều người đàn ông đẻ con ra chẳng biết của ông nào, cứ vui mà sống. Nam không dám làm tình với đàn bà trong bộ lạc Yolngu này vì họ hôi quá, có muốn thì thằng nhỏ nghe mùi cũng không dậy nổi. Ông già tộc trưởng dụ khị hắn:
- Nam, mày ở đây lấy vợ, tao truyền ngôi lại cho mày làm vua ở bộ lạc Yolngu này
- Thôi ông ơi! tôi không ham làm vua nơi này. Nhìn ông chỉ có cái khố che củ từ lông, chẳng uy quyền gì hết, he… he… he. Thôi nói giỡn với ông, tôi muốn đi chơi nhiều hơn, không thích ở một nơi.
Đã gần một tuần ở chơi nơi này. Nam thay nhớt máy con xích thố rồi rời đi, một ông nhóc thổ dân xin theo lên Cain vì có thằng anh làm dân đánh cá trên đó. Nam OK. Cuộc hành trình có thêm người thay phiên nhau lái cũng vui. Thằng nhóc tên Bolia nhanh nhẹn với đôi mắt đen láy 19 tuổi, chẳng có việc gì làm ngoài săn bắn, lội sông bắt cá sấu và làm tình, cuộc sống chỉ có thế- rồi già chết đem quăng ra con sông cho sấu ăn. Xong một kiếp người.
Quãng đường lên Cairn còn 1.400 cây số nữa, khoảng 16 tiếng lái xe nếu muốn nhanh nhưng chẳng vội. Nam cài tốc độ tự động cho chạy 100 cây số giờ để đỡ mỏi chân. Thằng nhóc nói chuyện không cho mồm kéo da non cũng giúp tỉnh ngủ. Sắp đến lãnh địa của bộ tộc Marrinyama, Queensland. Nơi này sắp có một chuyến đi hành hương dài 3 tháng mùa hè. Thằng bé kể xong hỏi:
- Ông muốn đi không?
-Họ đi bộ tao không đi được, vứt cái xe này lúc về lấy gì tao đi. Họ đi từ phía tây đến Cloncurry vừa đi vừa kiếm ăn dọc theo hành trình về phía bắc trên 600 cây số, mày muốn đi thì tao thả mày xuống đi cùng cái bộ tộc đó.
- Thôi tôi đi theo ông về Cain là được rồi. Mà ông cho tôi một cái gói đồ ăn của Tàu được không?
- Mày cứ ăn thoải mái nhưng phải nấu nước, ăn khô mày sẽ bị tiêu chảy. Tao không dừng xe đâu nghe chưa
Đến giao lộ 83 và quốc lộ số 1 tới quận lỵ nhỏ Normanton, Nam ghé vào đổ thêm xăng, mua vài thứ lặt vặt, thì gặp một ông đầu đen chạy ra mừng xổ một tràng tiếng Tàu. Nam lắc đầu nói: - Mậu cỏn chung hòa. Ông Tàu chưng hửng nhưng cũng vui vẻ hỏi chuyện. Ông lưu lạc từ Trung Hoa lục địa đến tận cái nơi xa xôi này, là người Tàu duy nhất ở thị trấn và bán xăng cho công ty BP mấy năm nay.
- Thôi Bolia mình đi, tao mày vào cái quán nhỏ làm vài ly bia.
Nghe Nam nói ông thổ dân con mắt sáng ngời, nghe nhậu ông vui lắm, vào cái club cũng có một đám nhóc người bản xứ ngồi đó. Ông Thổ dân nhào vào tán dóc nhậu say bí tỉ, rốt cuộc chỉ có hắn ra con ngựa xích thố đi Cain một mình sau khi quăng cái túi xách của Bolia lại cho nó. Còn cả ngàn cây số nữa. Hắn chợt nhớ đến vòng tay Monica vừa qua, một chút hương tình, một chút mật ngọt của phận người nhiều cay đắng trong cuộc hành trình tìm tự do. Nàng hỏi: - có khi nào mình gặp lại nhau không anh ? nhưng với hắn đêm đã qua, tình một đêm chỉ là kỷ niệm. Con đường phía trước không hẳn đầy hoa thơm cỏ lạ, mà hắn chọn phiêu lưu, chấp nhận bỏ lại phía sau quá khứ đầy bụi mù.
Cần phải gặp nhân vật Sáu Cua như Hiền già nói
Chạy một mạch đến Gorgertown nghỉ một tiếng đồng hồ, rồi đi tiếp. Con đường dường như dài ra khi một mình lái xe, mặt trời rọi vào mắt dễ rơi vào giấc ngủ, mấy lần gục hắn hoảng quá dừng lại rửa mắt và không dám ăn no, khi bao tử no cơn buồn ngủ sẽ kéo đến bất chợt. Ông Hiền già có đưa cho hắn một dúm cỏ Mỹ để nhai cho tỉnh ngủ, hắn không dám đụng tới, bây giờ cần thì không có vì ông nhóc thổ dân chôm mất. Đôi mắt trĩu nặng, giữa buổi trưa bầu trời như bốc lửa, hắn tấp vào một rừng cây chợp mắt đôi chút thì gặp phải ác mộng.
Một đám thổ dân từ trong cánh rừng kéo ra, đập vỡ kính xe lôi hắn ra cột lại khiêng như một con dê. Đi ngang một cái cầu dây bắt qua một thung lũng, hắn nhìn xuống thì thấy ngôi nhà mình ẩn dưới một đám cây bần và cây đước, phía trước là dòng sông và sau lưng là phụ lưu của con sông Mường Mán. Ông già hắn đang ngồi đan rổ, bên cạnh một con chó già tên Mực. Thấy hắn bị bắt trói con chó già lồng lộn rượt theo đám thổ dân sủa vang. Một tên thổ dân dùng cây nhọn phóng chết con chó rồi mang theo luôn, ông già hắn không thấy đâu. Qua thung lũng đám thổ dân đi vào một hang động thật sâu, hơi lạnh từ núi bốc ra. Hắn run lập cập, chính giữa hang động của bộ lạc Tuyo Karu, có một bệ đá để tù trưởng ngồi
Nam được cởi trói đem ra một con lạch nhỏ tắm gội cạo hết lông, gọt hết tóc và chân mày, xong phủ lên một lớp nhựa cây Read gum giống như dầu rái trét ghe bên Việt Nam. Xong cuốn vào một tấm da Kangaroo, đem ra treo trên một giàn cây bên dưới đống gỗ khuynh diệp mùi thơm dễ chịu. Xác của con Mực cũng được cạo lông, mổ bụng, bên trong nhét đầy một loại cỏ giống như sả và củ riềng.
- Chết mẹ rồi… Trong cơn mơ hắn nói thầm:- tụi thổ dân thui mình để tế thần rừng.
Con chó bị ăn nhậu ngay, ông tù trưởng xé một cái đùi còn rướm máu đưa cho ông Thầy mo liếm, rồi cắn nhai nhồm nhoàm
Ánh lửa bùng lên phía trong hang động soi sáng một đám người kéo ra. Ông tù trưởng và thầy mo cùng khoát da thú, đầu đội nguyên cái đầu con dê núi, đi đến bên hắn cầm nhánh lá khuynh diệp nhúng vào một dung dịch được chiết ra từ cây sả mọi, vẫy lên mình hắn rồi đọc thần chú:
- Ku rung…ku rung, lăng chai, lăng chai…, kar răng căng tai…
Xong tên thầy mo phát tay, tiếng thum thum của người thổi cái tù và gỗ dài như vòi voi vang lên và dội lại như một âm thanh ma quái từ âm ti. Thầy mo nghiến răng hét lên: - ja răng ja răng… Một bọn thiếu nữ thổ dân chạy ra, mình mẩy trần như nhộng vây quanh hắn, vừa hát vừa vẩy nước vào làm hắn lạnh run dù rằng bên ngoài bọc lớp da. Xong việc đọc thần chú, ông tù trưởng ra hiệu đốt lửa. Từng bó đuốc quăng vào đống củi khô. Nóng quá, hắn giật mình thức giấc. Trời ạ, một đám cháy rừng từ hướng tây kéo về, khói lửa bốc cao mù trời theo ngọn gió mấy chục cây số một giờ. Hoảng quá Nam vội đề máy con ngựa Xích Thố. Tiếng lửa cháy reo vọng vào trong xe với hơi nóng cả 60 độ. Nam mở máy lạnh, tăng tốc turbo chạy hết ga ra khỏi khu rừng, đến một bờ sông với cây cầu bắt qua bên kia ranh giới, vào lãnh thổ Queensland mới thở phào. Hú hồn, xuýt nữa thì bị nướng như trong giấc mơ…
Phan Nhật Bắc
(Chuyện phiêu lưu trên những vùng đất thổ dân Úc và một cuộc tình nhiều nước mắt )
(Xem lại P2)
P3:
Tiếng máy xe nổ khi mặt trời vẫn ngủ yên, Nam vội rời Alice Spring đi vào giao lộ 66 thẳng lên Cain. Hắn dự tính ở lâu để gặp một nhân vật kỳ lạ tên Sáu Cua mà Hiền già cho địa chỉ. Sáu Cua sống nơi một rừng mắm, chuyên bắt cua gởi về các shop Tàu ở Sydney và Melbourne. Dọc đường không một chiếc xe vì gần cuối tuần tụi xe Truck về bến nghỉ ngơi, mình hắn con ngựa xích thố gần 10 tuổi đời vẫn tung vó, mệt thì tấp vào các trạm xăng ngủ. Những cơn mộng mị đầy ma nơi đất khách không làm Nam chùn bước. Có lần qua khỏi rừng cây red gum, đến một đoạn đường vừa mờ tối vừa khuất, thì một người đàn bà mái tóc trắng bước ra đưa tay quá giang. Nam hoảng hồn thắng lại, trước mặt một con kangaroo chết nằm giữa đường vì bị xe Truck đụng. Không có người đàn bà thì hắn đã tông phải con kangaroo này, xe cũng lật nhào lao xuống hố sâu thẳm. Hoảng quá hắn quay đầu xe về khu nghỉ ngơi cho đám tài xế xe Truck, định qua đêm mai hãy đi tiếp.
Vào phòng nghỉ tạm giữa rừng, có nước tắm được chứa trong một cái bồn rất lớn, có củi đun bếp để nấu nước cho ấm. Đang lui cui đốt lửa, lại có một bóng người cũng mái tóc trắng xõa dấu hết khuôn mặt làm hắn rợn người đứng dậy dụi mắt. Hồi nhỏ ba hắn kể chuyện nếu bị ma nhát thì lấy nước đái rửa mặt thì sẽ hết, hắn đái vội vào cái khăn lau lên đôi mắt. Ánh lửa bừng sáng, một ông Úc già ngồi thu lu trước mặt, hắn á khẩu không mở mồm được. Ông Úc già lên tiếng
- Xe tao bị hư giữa rừng, tao lội bộ gần chục cây số đến đây. Còn mày đi đâu giờ này ?
- Tôi đi Cairns, mà xe ông bị khúc nào tôi không thấy?
- Xe tao bị hư ngay khúc cua gần bìa rừng cách đây mười năm, ha…ha….ha ,
Cười xong ông ta biến mất. Nam chết điếng, bỏ đống lửa chạy ra xe lái đi tiếp, đèn pha sáng cả một khúc đường. Cỡ nào cũng phải đi, hắn nhủ thầm. Mùi nước đái khai ngấy giúp hắn tỉnh ngủ, ráng đến một thị trấn nhỏ thì trời cũng gần sáng. Nhìn vào đồng hồ công tơ mét, hắn đã vượt một đoạn đường kỷ lục gần 500 cây số về đêm.
Thị trấn giữa đường có vài ba trạm tiếp nhiên liệu, đồ ăn do một nhóm thổ dân điều hành. Thấy một ông thổ dân giống như hắn gặp đêm qua lúc nhóm lửa, hắn lạnh người, không lẽ ông già này.
Ông thổ dân cũng nhìn hắn đăm đăm.
- Ê thằng Chine đi đâu lạc vào đây ? Coi chừng tụi tao ăn thịt mày
Nói xong ông cười hô hố, cái mồm đỏ chót thật ghê
- Thịt tôi không ngon bằng tụi da trắng đâu ông. Hắn đùa
- À tao đùa thôi, mày nên tắm một phát, ăn ngủ cho đã. Mày đi Cairns phải không?
- Trời sao ông biết?
- Thì tao đoán vậy thôi, trúng trật gì cũng OK, ha… ha… ha
Khỏe khoắn rồi hắn xem lại dầu nhớt, nước đầy đủ. Con ngựa xích thố mới đi gần phân nửa đoạn đường từ Alice springs đến Cairns 2335 cây số, còn gần 1900 cây số nữa, chắc đi hơn hai ngày nữa. Kệ chơi luôn, bây giờ có đổi ý cũng muộn, phóng lao phải theo lao.
Tới Tenan Creek, tấp vào một làng thổ dân Yolngu, hắn ở lại chơi vài ngày. Với vốn liếng tiếng thổ dân vừa đủ để nói chuyện, những người thổ dân rất khoái khi nghe một ông Mít nói tiếng của mình. Hắn theo mấy thằng nhóc đi câu cá hay săn các con thú với cái boomerang- một loại vũ khí bằng gỗ khoảng 300 đến 500gr được ném ra theo sự tính toán của người ném, nếu hụt con mồi nó sẽ bay ngược trở lại. Đôi cánh của boomerang lướt trong gió, tạo ra lực nâng và xoay theo khí động học tối ưu nên bay rất xa. Mấy ông thổ dân Úc nghĩ ra loại vũ khí này rất thông minh, nếu ném không đúng cách nó chẳng bay hoặc không bay trở lại. Vài ông thổ dân có học thường hay lân la kiếm Nam nói chuyện tầm phào, rồi nói:
- Nam, mày muốn đánh bốc với kangaroo không ?
Hắn ngứa tay nên gật đầu. Một buổi tối đẹp trời trăng sáng, ông già tộc trưởng Úc dụ một con kangaroo trẻ phong độ đem về cho uống một thứ nước như cần sa và rượu thảo mộc. Cả làng xúm lại xem thằng Chine đánh võ đài với con kangaroo. Hắn đề nghị cắt bớt móng tay và chân con kangaroo. Một đống lửa đốt lên, tiếng tù và, tiếng gõ vào khúc cây rỗng ruột thùng thùng cắt cắt vang rộn ràng. Nam mình trần quần đùi vừa đi ra thì ông tộc trưởng thả con kangaroo đang say thuốc lá và rượu. Bị đánh vào mông một cái đét, con kangaroo phi thân vào đá hắn một cú như trời giáng té nhủi, cả đám người cười ồ lên. Con kangaroo nhảy choi choi như một võ sĩ nhà nghề. Nam choàng dậy tung một cú đá trúng ngay mõm, nó nổi quạu nhảy vào đấm liên hồi và cào cấu. Hắn tránh né và dùng cùi chỏ đánh vào gáy con kangaroo chúi nhủi vào đống lửa. Nóng quá nó nhảy ra đá Nam hệt như một con người, đúng lúc ông thổ dân giơ tay ra hiệu hết hiệp một. Con kangaroo bị kèm lại say máu đánh luôn ông già tộc trưởng chạy lòng vòng quanh đống lửa. Nam nhảy vào giải vây, đá hai cú đá, con kangaroo lăn kềnh rồi vùng dậy nhảy vào cánh rừng mất dạng. Mấy thằng nhóc thổ dân và đám con gái tuổi choai choai khoái hắn. Họ sống gần thiên nhiên, chẳng dùng dầu gội đầu và kem đánh răng nên da thịt khét mùi nắng, tắm trần truồng dưới dòng sông, vú móm săn chắc như tượng đồng làm Nam chợt nhớ đến người Thượng Ê-đê ở KonTum. Những buổi ban mai khi sương mù còn đọng, Nam cùng ông thổ dân già đi bắt cá trên đầu nguồn con Sông Yummy, những con cá chẽm hơn chục ký lô, nó mà táp một cái nguyên bàn tay đi đứt, đem về nướng trộn với lá có mùi như lá húng quế, không gia vị. Rồi đi đào nhộng witchetty, đem về xâu vô cành cây nhọn rồi nướng trên đống than hồng ăn béo ngậy rất ngon, như con đuông dừa ở Việt Nam. Nam cũng đi theo săn ngỗng hoang từ các cánh đồng ngập nước. Bộ tộc Yolngu vẫn còn sống như người tiền sử, họ kiếm ăn hàng ngày không dự trữ nhiều dù đã tiếp xúc với nền văn minh. Có bằng lái xe, có nhà chính phủ xây nhưng họ không ở, ra bìa rừng ở theo chế độ mẫu hệ.
Người đàn bà thổ dân làm tình với nhiều người đàn ông đẻ con ra chẳng biết của ông nào, cứ vui mà sống. Nam không dám làm tình với đàn bà trong bộ lạc Yolngu này vì họ hôi quá, có muốn thì thằng nhỏ nghe mùi cũng không dậy nổi. Ông già tộc trưởng dụ khị hắn:
- Nam, mày ở đây lấy vợ, tao truyền ngôi lại cho mày làm vua ở bộ lạc Yolngu này
- Thôi ông ơi! tôi không ham làm vua nơi này. Nhìn ông chỉ có cái khố che củ từ lông, chẳng uy quyền gì hết, he… he… he. Thôi nói giỡn với ông, tôi muốn đi chơi nhiều hơn, không thích ở một nơi.
Đã gần một tuần ở chơi nơi này. Nam thay nhớt máy con xích thố rồi rời đi, một ông nhóc thổ dân xin theo lên Cain vì có thằng anh làm dân đánh cá trên đó. Nam OK. Cuộc hành trình có thêm người thay phiên nhau lái cũng vui. Thằng nhóc tên Bolia nhanh nhẹn với đôi mắt đen láy 19 tuổi, chẳng có việc gì làm ngoài săn bắn, lội sông bắt cá sấu và làm tình, cuộc sống chỉ có thế- rồi già chết đem quăng ra con sông cho sấu ăn. Xong một kiếp người.
Quãng đường lên Cairn còn 1.400 cây số nữa, khoảng 16 tiếng lái xe nếu muốn nhanh nhưng chẳng vội. Nam cài tốc độ tự động cho chạy 100 cây số giờ để đỡ mỏi chân. Thằng nhóc nói chuyện không cho mồm kéo da non cũng giúp tỉnh ngủ. Sắp đến lãnh địa của bộ tộc Marrinyama, Queensland. Nơi này sắp có một chuyến đi hành hương dài 3 tháng mùa hè. Thằng bé kể xong hỏi:
- Ông muốn đi không?
-Họ đi bộ tao không đi được, vứt cái xe này lúc về lấy gì tao đi. Họ đi từ phía tây đến Cloncurry vừa đi vừa kiếm ăn dọc theo hành trình về phía bắc trên 600 cây số, mày muốn đi thì tao thả mày xuống đi cùng cái bộ tộc đó.
- Thôi tôi đi theo ông về Cain là được rồi. Mà ông cho tôi một cái gói đồ ăn của Tàu được không?
- Mày cứ ăn thoải mái nhưng phải nấu nước, ăn khô mày sẽ bị tiêu chảy. Tao không dừng xe đâu nghe chưa
Đến giao lộ 83 và quốc lộ số 1 tới quận lỵ nhỏ Normanton, Nam ghé vào đổ thêm xăng, mua vài thứ lặt vặt, thì gặp một ông đầu đen chạy ra mừng xổ một tràng tiếng Tàu. Nam lắc đầu nói: - Mậu cỏn chung hòa. Ông Tàu chưng hửng nhưng cũng vui vẻ hỏi chuyện. Ông lưu lạc từ Trung Hoa lục địa đến tận cái nơi xa xôi này, là người Tàu duy nhất ở thị trấn và bán xăng cho công ty BP mấy năm nay.
- Thôi Bolia mình đi, tao mày vào cái quán nhỏ làm vài ly bia.
Nghe Nam nói ông thổ dân con mắt sáng ngời, nghe nhậu ông vui lắm, vào cái club cũng có một đám nhóc người bản xứ ngồi đó. Ông Thổ dân nhào vào tán dóc nhậu say bí tỉ, rốt cuộc chỉ có hắn ra con ngựa xích thố đi Cain một mình sau khi quăng cái túi xách của Bolia lại cho nó. Còn cả ngàn cây số nữa. Hắn chợt nhớ đến vòng tay Monica vừa qua, một chút hương tình, một chút mật ngọt của phận người nhiều cay đắng trong cuộc hành trình tìm tự do. Nàng hỏi: - có khi nào mình gặp lại nhau không anh ? nhưng với hắn đêm đã qua, tình một đêm chỉ là kỷ niệm. Con đường phía trước không hẳn đầy hoa thơm cỏ lạ, mà hắn chọn phiêu lưu, chấp nhận bỏ lại phía sau quá khứ đầy bụi mù.
Cần phải gặp nhân vật Sáu Cua như Hiền già nói
Chạy một mạch đến Gorgertown nghỉ một tiếng đồng hồ, rồi đi tiếp. Con đường dường như dài ra khi một mình lái xe, mặt trời rọi vào mắt dễ rơi vào giấc ngủ, mấy lần gục hắn hoảng quá dừng lại rửa mắt và không dám ăn no, khi bao tử no cơn buồn ngủ sẽ kéo đến bất chợt. Ông Hiền già có đưa cho hắn một dúm cỏ Mỹ để nhai cho tỉnh ngủ, hắn không dám đụng tới, bây giờ cần thì không có vì ông nhóc thổ dân chôm mất. Đôi mắt trĩu nặng, giữa buổi trưa bầu trời như bốc lửa, hắn tấp vào một rừng cây chợp mắt đôi chút thì gặp phải ác mộng.
Một đám thổ dân từ trong cánh rừng kéo ra, đập vỡ kính xe lôi hắn ra cột lại khiêng như một con dê. Đi ngang một cái cầu dây bắt qua một thung lũng, hắn nhìn xuống thì thấy ngôi nhà mình ẩn dưới một đám cây bần và cây đước, phía trước là dòng sông và sau lưng là phụ lưu của con sông Mường Mán. Ông già hắn đang ngồi đan rổ, bên cạnh một con chó già tên Mực. Thấy hắn bị bắt trói con chó già lồng lộn rượt theo đám thổ dân sủa vang. Một tên thổ dân dùng cây nhọn phóng chết con chó rồi mang theo luôn, ông già hắn không thấy đâu. Qua thung lũng đám thổ dân đi vào một hang động thật sâu, hơi lạnh từ núi bốc ra. Hắn run lập cập, chính giữa hang động của bộ lạc Tuyo Karu, có một bệ đá để tù trưởng ngồi
Nam được cởi trói đem ra một con lạch nhỏ tắm gội cạo hết lông, gọt hết tóc và chân mày, xong phủ lên một lớp nhựa cây Read gum giống như dầu rái trét ghe bên Việt Nam. Xong cuốn vào một tấm da Kangaroo, đem ra treo trên một giàn cây bên dưới đống gỗ khuynh diệp mùi thơm dễ chịu. Xác của con Mực cũng được cạo lông, mổ bụng, bên trong nhét đầy một loại cỏ giống như sả và củ riềng.
- Chết mẹ rồi… Trong cơn mơ hắn nói thầm:- tụi thổ dân thui mình để tế thần rừng.
Con chó bị ăn nhậu ngay, ông tù trưởng xé một cái đùi còn rướm máu đưa cho ông Thầy mo liếm, rồi cắn nhai nhồm nhoàm
Ánh lửa bùng lên phía trong hang động soi sáng một đám người kéo ra. Ông tù trưởng và thầy mo cùng khoát da thú, đầu đội nguyên cái đầu con dê núi, đi đến bên hắn cầm nhánh lá khuynh diệp nhúng vào một dung dịch được chiết ra từ cây sả mọi, vẫy lên mình hắn rồi đọc thần chú:
- Ku rung…ku rung, lăng chai, lăng chai…, kar răng căng tai…
Xong tên thầy mo phát tay, tiếng thum thum của người thổi cái tù và gỗ dài như vòi voi vang lên và dội lại như một âm thanh ma quái từ âm ti. Thầy mo nghiến răng hét lên: - ja răng ja răng… Một bọn thiếu nữ thổ dân chạy ra, mình mẩy trần như nhộng vây quanh hắn, vừa hát vừa vẩy nước vào làm hắn lạnh run dù rằng bên ngoài bọc lớp da. Xong việc đọc thần chú, ông tù trưởng ra hiệu đốt lửa. Từng bó đuốc quăng vào đống củi khô. Nóng quá, hắn giật mình thức giấc. Trời ạ, một đám cháy rừng từ hướng tây kéo về, khói lửa bốc cao mù trời theo ngọn gió mấy chục cây số một giờ. Hoảng quá Nam vội đề máy con ngựa Xích Thố. Tiếng lửa cháy reo vọng vào trong xe với hơi nóng cả 60 độ. Nam mở máy lạnh, tăng tốc turbo chạy hết ga ra khỏi khu rừng, đến một bờ sông với cây cầu bắt qua bên kia ranh giới, vào lãnh thổ Queensland mới thở phào. Hú hồn, xuýt nữa thì bị nướng như trong giấc mơ…
(Xem tiếp phần 4)
Phan Nhật Bắc
0 Comment: