Cuối đường- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CUỐI ĐƯỜNG
Buổi chiều này
ở đây
những nhành hoa bắt đầu mục rữa
những con phố xác xao
dài
thinh lặng
buổi chiều này
ở đây
những bàn chân trượt qua vỉa hè nồng gió
những đốm nắng màu xám
âm thầm rơi trên những bờ vai
buổi chiều này
ở đây
tôi đã thấy
những vì sao mòn mỏi chết
trên đỉnh đồi lý tưởng đám đông.
Buổi chiều này
ở đây
những nhành hoa bắt đầu mục rữa
những con phố xác xao
dài
thinh lặng
buổi chiều này
ở đây
những bàn chân trượt qua vỉa hè nồng gió
những đốm nắng màu xám
âm thầm rơi trên những bờ vai
buổi chiều này
ở đây
tôi đã thấy
những vì sao mòn mỏi chết
trên đỉnh đồi lý tưởng đám đông.
Buổi chiều này
ở đây
khi tôi bước ra từ con ngõ tồi tàn
dòng sông người đang chảy dữ dội
nhấn chìm mọi thứ xung quanh
tất thảy chỉ còn là sự vội vã và vô tình
trên những tàn cây
lũ chim đã ngừng tiếng hót
trên tháp chuông nhà thờ
những tia nắng cuối ngày đang hấp hối
và trên những bức tường tâm hồn
bắt đầu xuất hiện thêm những vết cào
nơi này
chiều nay
khi tôi bước ra từ con ngõ tồi tàn
yêu thương bắt đầu rũa xác
trên những bàn tay.
Trương Đình Phượng
ở đây
khi tôi bước ra từ con ngõ tồi tàn
dòng sông người đang chảy dữ dội
nhấn chìm mọi thứ xung quanh
tất thảy chỉ còn là sự vội vã và vô tình
trên những tàn cây
lũ chim đã ngừng tiếng hót
trên tháp chuông nhà thờ
những tia nắng cuối ngày đang hấp hối
và trên những bức tường tâm hồn
bắt đầu xuất hiện thêm những vết cào
nơi này
chiều nay
khi tôi bước ra từ con ngõ tồi tàn
yêu thương bắt đầu rũa xác
trên những bàn tay.
Trương Đình Phượng
0 Comment: