Cây liễu trong sương mai- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CÂY LIỄU TRONG SƯƠNG MAI
Dáng gầy và tóc xoã
Cây liễu trong sương mai
Ồ, mùa xuân đấy nhỉ ?
Ta viết bài thơ chơi
Sáng nay sương bồng bềnh
Tựa một con thuyền trắng
Thiếu nữ cười say đắm
Ngực tròn căng, mông mênh
Cô em ca sĩ trẻ xinh ghê !
(dù chỉ nhìn em trên ti vi)
Ước chi thượng đế cho không nhỉ
Để được cùng ai đó cặp kè
Cuộc sống người ơi có vui, buồn
Cứ yêu hết thảy sẽ như tiên
Lại đây một chút cùng xuân ấm
Để ướp lòng ta với nhài, sen
Cây liễu trong sương mai
Ồ, mùa xuân đấy nhỉ ?
Ta viết bài thơ chơi
Sáng nay sương bồng bềnh
Tựa một con thuyền trắng
Thiếu nữ cười say đắm
Ngực tròn căng, mông mênh
Cô em ca sĩ trẻ xinh ghê !
(dù chỉ nhìn em trên ti vi)
Ước chi thượng đế cho không nhỉ
Để được cùng ai đó cặp kè
Cuộc sống người ơi có vui, buồn
Cứ yêu hết thảy sẽ như tiên
Lại đây một chút cùng xuân ấm
Để ướp lòng ta với nhài, sen
Anh lại nhìn sang phía Tháp Rùa
Soi vào sử sách, bóng ngàn xưa
Nếu như không có em và liễu
Chắc hẳn hồn anh cũng cứng đơ
Anh tưới thơ anh xuống thảm đời
Hồn anh dong duổi áng mây trôi
Tình anh xem tựa hoa trên núi
Bảng lảng vờn quanh các em thôi
Hôm nay anh sống chẳng thiếu thơ
Nhìn xem thiên hạ, quá ơ hờ !
Than ôi, cái kiếp đời thi sĩ
Có khác gì đâu nắm bọt chua ?
Liễu kia đưa đẩy trong sương trắng
Gọi tạt qua đường một tí thơ
Phạm Ngọc Thái
Soi vào sử sách, bóng ngàn xưa
Nếu như không có em và liễu
Chắc hẳn hồn anh cũng cứng đơ
Anh tưới thơ anh xuống thảm đời
Hồn anh dong duổi áng mây trôi
Tình anh xem tựa hoa trên núi
Bảng lảng vờn quanh các em thôi
Hôm nay anh sống chẳng thiếu thơ
Nhìn xem thiên hạ, quá ơ hờ !
Than ôi, cái kiếp đời thi sĩ
Có khác gì đâu nắm bọt chua ?
Liễu kia đưa đẩy trong sương trắng
Gọi tạt qua đường một tí thơ
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: