Lặng lẽ- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
LẶNG LẼ
Đò lặng lẽ neo mình nơi bến vắng
Gói suy tư cất giữ tự đáy lòng
Ai bội ước bỏ bờ sang chốn khác
Đem tơ tình vứt bỏ giữa mênh mông
Ta lặng lẽ thu hồn như chiếc bóng
Bàn tay gầy buộc lại những hư hao
Không buộc nổi trái tim đầy giông bão
Một sáng nào theo cơn gió qua mau
Mùa trút lá như dỗi hờn ai oán
Rút cạn lòng tiếc nuối mảnh tình phai
Tađâu nhớ mà lòng sao khắc khoải
Tự ru mình bằng chếnh choáng men cay
Tháng ngày trôi
không chờ nổi bàn tay
Về sưỡi ấm những đêm trời trở gió
Mà rêu phong đã che mờ lối nhỏ
Đâu ai về, nhen lại bếp tình xưa
Con đò cũ vẫn còn nơi bến vắng
Tao tác buồn đếm mùa nắng mong manh
Ta viết nốt bài tình trong đêm lặng
Tiễn đưa người
Vào ký ức phôi phai
Miền Ký Ức 02/2020
Đò lặng lẽ neo mình nơi bến vắng
Gói suy tư cất giữ tự đáy lòng
Ai bội ước bỏ bờ sang chốn khác
Đem tơ tình vứt bỏ giữa mênh mông
Ta lặng lẽ thu hồn như chiếc bóng
Bàn tay gầy buộc lại những hư hao
Không buộc nổi trái tim đầy giông bão
Một sáng nào theo cơn gió qua mau
Mùa trút lá như dỗi hờn ai oán
Rút cạn lòng tiếc nuối mảnh tình phai
Tađâu nhớ mà lòng sao khắc khoải
Tự ru mình bằng chếnh choáng men cay
Tháng ngày trôi
không chờ nổi bàn tay
Về sưỡi ấm những đêm trời trở gió
Mà rêu phong đã che mờ lối nhỏ
Đâu ai về, nhen lại bếp tình xưa
Con đò cũ vẫn còn nơi bến vắng
Tao tác buồn đếm mùa nắng mong manh
Ta viết nốt bài tình trong đêm lặng
Tiễn đưa người
Vào ký ức phôi phai
Miền Ký Ức 02/2020
0 Comment: