Ta còn nhau không- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TA CÒN NHAU KHÔNG
Em còn anh vần thơ tình cũ
Nắng tháng ba ru ngủ trái tim côi
Phiến đá xưa còn ghi khắc tên tôi
Mòn lối cũ rêu ken đầy nỗi nhớ
Em còn anh còn cuộc tình dang dở
Nơi nắng vàng ươm lối hẹn ta qua
Mộng tình si ngây ngất đã dần xa
Chờ ta nhé chiêm bao về trú ngụ
Anh còn ta, đến khi nào cho đủ
Những con đường ngập xác tím bằng lăng
Nơi dấu chân in kín nỗi băn khoăn
Còn dĩ vãng từng đêm về ẩn hiện
Ta còn nhau, hay quên rồi... mắt biếc
Thuở trắng trong, thư phượng chẳng dám trao
Miệng khẽ cười, mắt đã đắm trong nhau
Mà ngần ngại, mà vụng về quên lối
Em còn anh vần thơ tình cũ
Nắng tháng ba ru ngủ trái tim côi
Phiến đá xưa còn ghi khắc tên tôi
Mòn lối cũ rêu ken đầy nỗi nhớ
Em còn anh còn cuộc tình dang dở
Nơi nắng vàng ươm lối hẹn ta qua
Mộng tình si ngây ngất đã dần xa
Chờ ta nhé chiêm bao về trú ngụ
Anh còn ta, đến khi nào cho đủ
Những con đường ngập xác tím bằng lăng
Nơi dấu chân in kín nỗi băn khoăn
Còn dĩ vãng từng đêm về ẩn hiện
Ta còn nhau, hay quên rồi... mắt biếc
Thuở trắng trong, thư phượng chẳng dám trao
Miệng khẽ cười, mắt đã đắm trong nhau
Mà ngần ngại, mà vụng về quên lối
Thời gian qua, phong ba hằn tóc rối
Những ân tình như ảo ảnh phôi phai
Kỷ niệm xưa như mưa vỡ rơi dài
Đường bão nổi... một mình tôi lê bước
Ta còn gì đâu, cuộc tình xây xướt
Trả cho nhau những nông nổi một thời
Trả thư tình, mắt thắm với môi tươi
Trả lúng liếng miệng cười duyên thuở đó
Trả hết nhé, yêu thương hòa theo gió
Ta chẳng còn gì mà vướng nợ nhau
Trái tim mong manh đã lỡ hoen màu
Đời hẹp quá. Thôi về... trong lặng lẽ
Miền Ký Ức
Những ân tình như ảo ảnh phôi phai
Kỷ niệm xưa như mưa vỡ rơi dài
Đường bão nổi... một mình tôi lê bước
Ta còn gì đâu, cuộc tình xây xướt
Trả cho nhau những nông nổi một thời
Trả thư tình, mắt thắm với môi tươi
Trả lúng liếng miệng cười duyên thuở đó
Trả hết nhé, yêu thương hòa theo gió
Ta chẳng còn gì mà vướng nợ nhau
Trái tim mong manh đã lỡ hoen màu
Đời hẹp quá. Thôi về... trong lặng lẽ
Miền Ký Ức
0 Comment: