Thiếu nữ và tối vắng- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
THIẾU NỮ VÀ TỐI VẮNG
Bóng thiếu nữ hiện về phố vắng
Chút tình nhè nhẹ lắng hơi sương
Đời buồn tẻ, cát bụi đầy cuộc sống
Ta muốn lạc hồn ta vào mộng ảo yêu thương…
Tình như lá khô rơi xao xác
Đời chiều tàn, rêu bám khắp trái tim
Em tựa mảnh trăng rằm trinh khiết
Soi mơn man khát vọng sống trong anh.
Tối cứ tối… tháng ngày sau chiều vắng
Trôi về đâu ? vất vưởng bến bờ đâu ?
Hồn đã hư không, lòng thì tang trắng
Văng vẳng bờ xa, cơn bão của tình yêu
Bóng thiếu nữ đi về trong gió thổi
Cuối mùa thu trời lạnh vào đêm
Mảnh trăng sáng soi đời anh ảo vọng
Tiếng tơ lòng anh hát khúc ru em
Phạm Ngọc Thái
Bóng thiếu nữ hiện về phố vắng
Chút tình nhè nhẹ lắng hơi sương
Đời buồn tẻ, cát bụi đầy cuộc sống
Ta muốn lạc hồn ta vào mộng ảo yêu thương…
Tình như lá khô rơi xao xác
Đời chiều tàn, rêu bám khắp trái tim
Em tựa mảnh trăng rằm trinh khiết
Soi mơn man khát vọng sống trong anh.
Tối cứ tối… tháng ngày sau chiều vắng
Trôi về đâu ? vất vưởng bến bờ đâu ?
Hồn đã hư không, lòng thì tang trắng
Văng vẳng bờ xa, cơn bão của tình yêu
Bóng thiếu nữ đi về trong gió thổi
Cuối mùa thu trời lạnh vào đêm
Mảnh trăng sáng soi đời anh ảo vọng
Tiếng tơ lòng anh hát khúc ru em
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: