Dĩ vãng xa xăm- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
DĨ VÃNG XA XĂM
Cứ nhớ hoài dĩ vãng đã xa xăm
Hồn khắc khoải trong bầu thơ chan chứa
Người thôn nữ với anh một thuở
Em đi đâu ? về đâu ?
Một cuộc tình chót lỡ để tim đau
Em đừng hận. Tại số mình như vậy ?
Anh phiêu diêu giữa biển đời vùng vẫy
Vẫn bay về nơi ấy tìm em
Vượt đến miền sông nước mênh mang
Em mặc chiếc áo màu xanh cây, in bóng
Ta cùng bay tới chân trời ước vọng
Nơi Tình yêu - Cuộc sống sinh sôi
Sưởi cho em được ấm áp cuộc đời
Đừng buồn nhé ! Lòng cũng đừng đau lắm !
Ừ, thì tình trôi vào dĩ vãng
Suốt kiếp này anh còn nhớ thương em
Tương lai ta dù rợp ánh hào quang
Riêng trái tim chỉ mình em chiếm ngự
Ngày mai nữa dưới nấm mồ xanh cỏ
Anh vẫn về ấp ủ giấc mơ êm
Buổi hoàng chiều đẹp lắm, nghe cưng !
Hãy dũng cảm bước đi, dẫu đời đầy giông tố
Cánh cổng trời chỉ thênh thang rộng mở
Cho con chim nào vượt bão gió bay lên ...
Người thôn nữ rất thương, chớ nản chí chồn chân
Ta mãi ở bên em năm tháng
Lời thề đó ! Không bao giờ quên lãng
Đêm phố buồn, anh theo giấc mơ thăm ...
Phạm Ngọc Thái
Cứ nhớ hoài dĩ vãng đã xa xăm
Hồn khắc khoải trong bầu thơ chan chứa
Người thôn nữ với anh một thuở
Em đi đâu ? về đâu ?
Một cuộc tình chót lỡ để tim đau
Em đừng hận. Tại số mình như vậy ?
Anh phiêu diêu giữa biển đời vùng vẫy
Vẫn bay về nơi ấy tìm em
Vượt đến miền sông nước mênh mang
Em mặc chiếc áo màu xanh cây, in bóng
Ta cùng bay tới chân trời ước vọng
Nơi Tình yêu - Cuộc sống sinh sôi
Sưởi cho em được ấm áp cuộc đời
Đừng buồn nhé ! Lòng cũng đừng đau lắm !
Ừ, thì tình trôi vào dĩ vãng
Suốt kiếp này anh còn nhớ thương em
Tương lai ta dù rợp ánh hào quang
Riêng trái tim chỉ mình em chiếm ngự
Ngày mai nữa dưới nấm mồ xanh cỏ
Anh vẫn về ấp ủ giấc mơ êm
Buổi hoàng chiều đẹp lắm, nghe cưng !
Hãy dũng cảm bước đi, dẫu đời đầy giông tố
Cánh cổng trời chỉ thênh thang rộng mở
Cho con chim nào vượt bão gió bay lên ...
Người thôn nữ rất thương, chớ nản chí chồn chân
Ta mãi ở bên em năm tháng
Lời thề đó ! Không bao giờ quên lãng
Đêm phố buồn, anh theo giấc mơ thăm ...
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: