Một khúc trầm ca- Lê Thanh Hùng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MỘT KHÚC TRẦM CA
Mùa đi xây chừng, em đã quên
Hoang linh ngày cũ mờ quen nết
Chí lớn giăng giăng, chiều xô lệch
Mây trắng miền tây, trôi bồng bềnh
Khắc khoải, buông lơi tiếng đàn kìm
Chệch choạch đâm ngang câu vọng cổ
Ráng đưa đẩy, điều gì hé lộ
Chờn vờn trong thắc thỏm tị hiềm
Chầm chậm chiều bưng nắng cuối ngày
Lơ ngơ cuốn gói giang hồ vặt
Lưỡng lự bến sông mờ trơ mắt
Cuồn cuộn dòng trôi, sóng đổ đầy
Chợt nhớ tầm này con nước ròng
Trên bãi bùn non chiều quánh đặc
Lất lay, dáng nhỏ cười trong mắt
Lạc điệu chìm trôi cuối bến sông
Cuộc nhậu buồn hiu, dừng nửa chừng
Thương con nước xuôi dòng cạn kiệt
Cánh lục bình xoay tròn mê miết
Khúc trầm ca, chợt thấy bổng dưng ...
Lê Thanh Hùng
Mùa đi xây chừng, em đã quên
Hoang linh ngày cũ mờ quen nết
Chí lớn giăng giăng, chiều xô lệch
Mây trắng miền tây, trôi bồng bềnh
Khắc khoải, buông lơi tiếng đàn kìm
Chệch choạch đâm ngang câu vọng cổ
Ráng đưa đẩy, điều gì hé lộ
Chờn vờn trong thắc thỏm tị hiềm
Chầm chậm chiều bưng nắng cuối ngày
Lơ ngơ cuốn gói giang hồ vặt
Lưỡng lự bến sông mờ trơ mắt
Cuồn cuộn dòng trôi, sóng đổ đầy
Chợt nhớ tầm này con nước ròng
Trên bãi bùn non chiều quánh đặc
Lất lay, dáng nhỏ cười trong mắt
Lạc điệu chìm trôi cuối bến sông
Cuộc nhậu buồn hiu, dừng nửa chừng
Thương con nước xuôi dòng cạn kiệt
Cánh lục bình xoay tròn mê miết
Khúc trầm ca, chợt thấy bổng dưng ...
Lê Thanh Hùng
0 Comment: