Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Dắt con đi- Phạm Ngọc Thái

Dắt con đi- Phạm Ngọc Thái


DẮT CON ĐI
Tặng con Phạm Ngọc Bảo
(viết năm con hơn hai tuổi)


Cha dắt con đi dưới hàng cây khuya
Phố của con thầm yên giấc ngủ
Ngôi chùa cổ và bóng đa cổ thụ
Phía Hồ Tây se gió chớm đông về

Tiếng lá bay xao xác vọng tàn thu
Buổi chiến tranh âm hao còn vẳng lại
Những bề bộn đời thường chiều mệt mỏi
Con là hạt ngọc của lòng cha !

Quê hương là mái nhà con ở
Có thiên nhiên với con người nữa
Ngày mai rồi con sẽ lớn khôn
Cha dắt con nghe những hàng cây râm ran

Ru khe khẽ tiếng gọi thầm trong cỏ
Đất cựa mình hay hạt đang nứt vỏ ?
Trên nhành cao động nhỏ một loài chim
Cuộc sống nào cũng từ mầm sống gieo lên !

Cha đã cấy cánh đồng chung xã hội
Gần trọn cuộc, mai lại nhường con cấy
Nói làm gì ? Con sẽ thấy, con ơi !
Lẫn trong đá sỏi cuộc đời, hãy tự tìm lấy sắc hoa tươi…

            Phạm Ngọc Thái (Cuối thu 1994)

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian