Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Tổ mối- Trương Đình Phượng

Tổ mối- Trương Đình Phượng


TỔ MỐI

1.
Tôi ở trong tổ lũ mối
Ngày mưa
Nỗi buồn vẽ lên từng viền cánh mỏng
Thắp sáng trong đêm
Những ngọn nến
Bài ca về cánh đồng
Từng chấm
Từng chấm
Trên mặt nước
Bung nở

2.
Chiều viên tịch
Trong mái lều của gió
Tôi đắp tấm chăn lá
Chờ trăng

3.
Mỗi sợi tóc em
Kể tôi nghe một câu chuyện khác nhau
Tôi chẳng thể nào phân biệt nổi
Đâu là sự thật & dối trá
Khi trái tim xâm lấn dần lý trí.

4.
Trên khuôn mặt em
Tôi thấy những mảnh xác thời gian
Thời kỳ phân hủy
Bờ môi em như cánh đồng thơm mùi lúa mạch
Bắt đầu phủ dày bóng tối
Như gã chăn cừu
Tôi dò dẫm kiếm tìm đóa Cát Cánh, lẻ loi.

5.
khi cơn mưa dai dẳng từ chiều dần tắt
tôi men theo tiếng dương cầm
vẳng ra từ con ngõ trong khu phố tồi tàn
tìm chốn trọ.
lúc này, xung quanh chất đầy trống vắng
trên mái ngói lở loét hoặc một xó xỉnh ẩm ướt nào đó
tiếng làm tình của đôi mèo xói vào màng nhĩ tôi & đêm, chớm lạnh…
tiếng dương cầm đã chết
có thể trên những ngón tay của một nàng gái đẹp
cũng có thể là những ngón tay thô ráp của một gã nhạc sỹ chán chường số phận
tôi ngẩn ngơ nép mình trong đôi cánh của giọt sương
lắng nghe xa xa dội lại tiếng còi tàu đùng đục.

                        Trương Đình Phượng

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian