Đường ngược- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐƯỜNG NGƯỢC
Buổi sáng. tôi đi ngược đường. Bến tàu.
Những ngọn gió quỳ gối. Đêm còn phảng phất.
Hàng cây nhuốm sương.Chập chùng mảng bụi.
sớm mai vương trên tóc những thằng nhóc.
chúng hát. một khúc ca không rõ buồn. vui.
trên môi người thủy thủ. thời gian. già. nụ cười trẻ.
chiếc mỏ neo buông xuống dòng nước lạnh.
hôm nay. hồn tôi ra khơi? và ai đưa tiễn?
những câu thơ đã không thể sống sót.
như tôi và những chân lý trên đời.
đêm.hành trình vô tận. tôi đi mải miết.
sa mạc. những cuộc chiến. tôi thua.
cái giá phải trả cho sự lặng câm.
bước ra từ nghĩa trang dài.
mặt trời không chiếu từ đỉnh đầu.
vọng âm từ đất.
buổi sáng. tôi đi ngược. những giấc mơ đổ.
tôi đứng chết trong màu mưa. vị máu.
Trương Đình Phượng
Buổi sáng. tôi đi ngược đường. Bến tàu.
Những ngọn gió quỳ gối. Đêm còn phảng phất.
Hàng cây nhuốm sương.Chập chùng mảng bụi.
sớm mai vương trên tóc những thằng nhóc.
chúng hát. một khúc ca không rõ buồn. vui.
trên môi người thủy thủ. thời gian. già. nụ cười trẻ.
chiếc mỏ neo buông xuống dòng nước lạnh.
hôm nay. hồn tôi ra khơi? và ai đưa tiễn?
những câu thơ đã không thể sống sót.
như tôi và những chân lý trên đời.
đêm.hành trình vô tận. tôi đi mải miết.
sa mạc. những cuộc chiến. tôi thua.
cái giá phải trả cho sự lặng câm.
bước ra từ nghĩa trang dài.
mặt trời không chiếu từ đỉnh đầu.
vọng âm từ đất.
buổi sáng. tôi đi ngược. những giấc mơ đổ.
tôi đứng chết trong màu mưa. vị máu.
Trương Đình Phượng
0 Comment: