Vương víu- Đặng Xuân Xuyến
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VƯƠNG VÍU
Chiều nay nghe người ta bảo
Sang năm được tuổi lấy chồng
Nghe lời mẹ cha xây mộng
Với người bữa trước ghé chơi...
Líu lo ra chừng khấp khởi
Người ta khen ngợi đủ đường
Nào là tính tình cao thượng
Nào là mắt phượng môi son...
Thế rồi người ta hơn hởn
Vẽ vời tới chuyện sinh con:
- “Chao ôi con em đẹp lắm
Tươi xinh nào khác trăng rằm
Hương thơm trải xa trăm dặm...”
Mỉm cười, người ấy xa xăm...
Vẫn biết chẳng thể có nhau
Sao cứ âm ỉ nỗi nhớ?
Vẫn biết duyên tình lỡ dở
Sao còn vương víu câu thề?
Hà Nội, chiều 27.11.2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Chiều nay nghe người ta bảo
Sang năm được tuổi lấy chồng
Nghe lời mẹ cha xây mộng
Với người bữa trước ghé chơi...
Líu lo ra chừng khấp khởi
Người ta khen ngợi đủ đường
Nào là tính tình cao thượng
Nào là mắt phượng môi son...
Thế rồi người ta hơn hởn
Vẽ vời tới chuyện sinh con:
- “Chao ôi con em đẹp lắm
Tươi xinh nào khác trăng rằm
Hương thơm trải xa trăm dặm...”
Mỉm cười, người ấy xa xăm...
Vẫn biết chẳng thể có nhau
Sao cứ âm ỉ nỗi nhớ?
Vẫn biết duyên tình lỡ dở
Sao còn vương víu câu thề?
Hà Nội, chiều 27.11.2014
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
0 Comment: