Có một chiều nắng hắt- Lê Thanh Hùng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CÓ MỘT CHIỀU NẮNG HẮT
Cỏ xuân thì, dưới lưng người thiếu nữ
Êm như tơ, biêng biêc sắc hoàng hôn
Bàn tay ngọc đang thật thà níu giữ
Một mùa xuân trôi, đẫm mộng ngập hồn
Con Bìm bịp gọi chiều, thương quá đỗi
Bóng ngày đi, nghiêng sắc nắng chiều rơi
Có một gã đang ngồi bên bó gối
Đăm đắm xa xăm, ngắm ánh mây trôi
Chợt nắm lấy bàn tay đương bổi hổi
Đưa môi hôn, lặng lẽ phút giao mùa
Kìa đôi mắt, dưng nhìn nhau trân trối
Có điều gì đâu, như muốn phân bua
Ngọn cỏ rung rung, trời không quẩn gió
Đôi môi người đang khe khẽ đắn đo
Lời chưa nói mà dường như buông bỏ
Dùng dằng rơi, tím thẫm một hẹn hò
Vạt cỏ mềm, in dấu chiều nắng hắt
Khoảng không gian mờ, nắm bắt trong tay
Run run hờ, chếnh choáng say
Đường trăm ngã, mộng vun đầy mắt ai
Lê Thanh Hùng
Cỏ xuân thì, dưới lưng người thiếu nữ
Êm như tơ, biêng biêc sắc hoàng hôn
Bàn tay ngọc đang thật thà níu giữ
Một mùa xuân trôi, đẫm mộng ngập hồn
Con Bìm bịp gọi chiều, thương quá đỗi
Bóng ngày đi, nghiêng sắc nắng chiều rơi
Có một gã đang ngồi bên bó gối
Đăm đắm xa xăm, ngắm ánh mây trôi
Chợt nắm lấy bàn tay đương bổi hổi
Đưa môi hôn, lặng lẽ phút giao mùa
Kìa đôi mắt, dưng nhìn nhau trân trối
Có điều gì đâu, như muốn phân bua
Ngọn cỏ rung rung, trời không quẩn gió
Đôi môi người đang khe khẽ đắn đo
Lời chưa nói mà dường như buông bỏ
Dùng dằng rơi, tím thẫm một hẹn hò
Vạt cỏ mềm, in dấu chiều nắng hắt
Khoảng không gian mờ, nắm bắt trong tay
Run run hờ, chếnh choáng say
Đường trăm ngã, mộng vun đầy mắt ai
Lê Thanh Hùng
0 Comment: