Nhớ Thanh Trúc- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHỚ THANH TRÚC
Đêm lại nằm nghe tiếng hát em
Từ ngày xa ấy vọng về bên...
Khi anh chinh chiến chìm máu lửa
Thân xác mòn phơi chốn trận tiền
Em vẫn chỉ là cô bé ngoan
Và rồi năm tháng lớn dần lên
Theo chân người lính, em ra trận
Tấm thân nhi nữ rất dịu hiền
Cô bé ấy thành nàng ca sĩ
Mang tiếng hát ru hồn chiến binh
Em đẹp như trang Kiều viễn xứ
Đến cả chim muông cũng say mềm
Tiếng em cất lên trong bom đạn
Êm lòng lính trận nhớ quê hương
Chiến tranh kết thúc anh về phố
Làm chàng thi sĩ bước lang thang
Gặp cô ca sĩ ngày xưa ấy
Thanh Trúc dịu dàng chính là em !
Thương yêu bổi hổi bao kỷ niệm
Em nguyện đi theo bạn gái hiền
Ôi, người ái nữ của nước non
Tình ta quyện với nghĩa quê hương
Phiêu du trời đất lòng anh vẫn
Dành khoảng đời riêng với em thương
Hồn ta bát ngát vạn trùng mây
Dưới vòm Hà Nội sóng Hồ Tây
Nôn nao lại nhớ nàng Thanh Trúc
Viết mấy vần thơ cho gió bay...
Phạm Ngọc Thái
Đêm lại nằm nghe tiếng hát em
Từ ngày xa ấy vọng về bên...
Khi anh chinh chiến chìm máu lửa
Thân xác mòn phơi chốn trận tiền
Em vẫn chỉ là cô bé ngoan
Và rồi năm tháng lớn dần lên
Theo chân người lính, em ra trận
Tấm thân nhi nữ rất dịu hiền
Cô bé ấy thành nàng ca sĩ
Mang tiếng hát ru hồn chiến binh
Em đẹp như trang Kiều viễn xứ
Đến cả chim muông cũng say mềm
Tiếng em cất lên trong bom đạn
Êm lòng lính trận nhớ quê hương
Chiến tranh kết thúc anh về phố
Làm chàng thi sĩ bước lang thang
Gặp cô ca sĩ ngày xưa ấy
Thanh Trúc dịu dàng chính là em !
Thương yêu bổi hổi bao kỷ niệm
Em nguyện đi theo bạn gái hiền
Ôi, người ái nữ của nước non
Tình ta quyện với nghĩa quê hương
Phiêu du trời đất lòng anh vẫn
Dành khoảng đời riêng với em thương
Hồn ta bát ngát vạn trùng mây
Dưới vòm Hà Nội sóng Hồ Tây
Nôn nao lại nhớ nàng Thanh Trúc
Viết mấy vần thơ cho gió bay...
Phạm Ngọc Thái
0 Comment: